Từ Thành Liệt chưa kịp giải thích thêm với Thẩm Minh Xuyên thì có một cuộc gọi đến.
Thẩm Viên Tinh gọi, báo anh biết đêm nay tăng ca.
“Không biết sẽ bận đến mấy giờ, anh đừng tới đón em.”
“Anh nhớ ăn tối đúng giờ, về sớm chút.” Sở dĩ Thẩm Viên Tinh nói vậy, vì ngày mai là thứ hai, Từ Thành Liệt phải đi làm.
Người đàn ông trả lời qua loa vài câu, vẫn còn mắc kẹt trong tâm trạng chán nản vì cô phải làm thêm giờ vào ban đêm.
Trước khi cúp điện thoại, Thẩm Viên Tinh ngượng ngùng hắng giọng, dỗ dành ai đó một lúc.
Lúc này, tâm trạng Từ Thành Liệt mới nóng lại, đôi môi mỏng lại cong lên, giọng nói ấm áp: “Em lo chuyện của em đi, xong việc sớm thì tan làm sớm.”
“Tối hôm qua vốn không ngủ ngon……”
Ở đầu dây bên kia, Thẩm Viên Tinh nghẹn lại, định hỏi tối hôm qua ai đã giày vò cô, bởi vậy cô mới không ngủ ngon?
Nhưng khi lời nói đến bên môi, cô nuốt vô, không nỡ hung dữ với anh.
Nói đơn giản vài câu, Thẩm Viên Tinh cúp điện thoại trước.
Cô sắp xuất hiện tại hiện trường, không biết đêm nay bận rộn tới khi nào mới có thể trở về nghỉ ngơi.
Nhưng cũng may, cô đã quen với cuộc sống bận rộn này khi làm việc ở thành phố S trong hai năm qua. Căn cứ vào hồ sơ của Thẩm Viên Tinh, cho dù không ngủ ba ngày ba đêm liên tục, cô vẫn có thể chịu đựng được.
–
Hơn mười một giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-duoc-mot-ngoi-sao/2738838/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.