Tôi ngỡ ngàng, không muốn tin vào tai mình trước những lời Phúc nói. Ý anh là… kẻ hại Quân là người của tổ chức? Khuôn mặt tái xanh tái xám tố cáo tâm trạng hoang mang của tôi lúc này. Kẻ hại Quân… là người của tổ chức thật sao? Không… tôi không tin!
– Tất cả đều là sự thật. Cô muốn kiểm chứng có thể hỏi người của tổ chức cô, hỏi viên đạn ghim trong ngực gã Quân, chỉ sợ bọn họ không bao giờ cho cô biết thôi.
Phúc lạnh giọng, hai mắt anh chăm chăm nhìn tôi, nửa thương hại, nửa lại chứa đựng tia xót xa trong đó. Anh đã cho tôi xem đoạn video quý giá, nhượng bộ vô cùng anh mới chứng minh cho tôi anh không giết Quân, điều vốn dĩ anh chẳng cần phải làm. Thời điểm Quân chết, tôi hận thù Hồng Anh đến mất đi lý trí mà không nghĩ ra kẻ nghe thấy tiếng súng của Hồng Anh bắn Quân là kẻ đã bám theo Quân giám sát hoạt động của anh và truyền tin tức về cho tổ chức, nhưng tôi không có bằng chứng hắn giết Quân, thậm chí hắn là ai tôi cũng không được biết. Tôi đòi đến tận nơi xem thi thể của Quân bọn họ cũng không cho phép, chỉ chụp vài hình ảnh gửi cho tôi. Hóa ra ẩn phía sau… tổ chức đã ám hại Quân, bởi vì anh không hoàn thành nhiệm vụ. Tôi chưa bao giờ nghĩ tổ chức lại có thể vắt chanh bỏ vỏ đến như vậy! Thật quá sức tàn nhẫn! Nếu như tôi cũng không hoàn thành, có lẽ số phận của tôi cũng như Quân, chỉ có một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3423062/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.