“Đêm nay không có hứng”, vậy đêm mai… thì sao? Hai mắt chăm chăm nhìn tấm lưng rộng lớn trước mặt, trằn trọc một hồi chẳng biết tôi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào, cảm giác như mình đang nằm cùng một con sói, bất cứ lúc nào cũng bị con sói đó ăn thịt. Chẳng qua… Đêm nay con sói không đói mà thôi… Đến khi giật mình mở mắt, ngày mới đã bắt đầu, Phúc cũng đã rời đi từ lúc nào.
Ăn xong bữa sáng chị Hợp mang vào, tôi chợt nghe có tiếng gõ cửa rất nhẹ, tò mò bước ra mở cửa xem ai. Cô bé chiều qua đi theo vợ Lê Phúc lẻn vào trong phòng, dúi vào tay tôi bộ quần áo xám đồng phục, lí nhí nói nhanh với tôi:
– Mợ cả bảo chị mặc bộ này vào rồi đi theo em!
Cô bé tầm mười lăm tuổi, vóc dáng còn chưa nảy nở, chỉ cao đến tai tôi, thái độ nhút nhát lúng túng. Tôi hiểu ngay mợ cả Mộc Miên kia muốn giúp tôi bỏ trốn. Phán đoán của tôi là không sai, chẳng người đàn bà nào muốn chung chồng, muốn giữ một kẻ lôi kéo chồng mình ở trong nhà. Dù cô ta cực kỳ sợ cha con Phúc nhưng vẫn cứ liều mạng mà hành động để đuổi tôi khỏi đây.
Gật nhanh với con bé, tôi lập tức thay quần áo, không quên đem theo mảnh gương sắc nhọn, đeo khẩu trang y tế trắng con bé chuẩn bị, bước theo nó. Con bé dặn tôi:
– Sáng nay mợ cả xin đi khám thai, chị thay em đi cùng mợ ấy nhé!
Tôi gật đầu hiểu chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3418185/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.