🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nơi này không ai được phép dùng điện thoại, tôi có muốn gọi cho người của tổ chức K đến ứng cứu cũng không thể, trên hết tôi đã dứt áo ra đi, không dám trông đợi bọn họ cứu tôi, tôi chỉ hi vọng gọi được cho cảnh sát, nhưng không có điện thoại thì cũng chẳng thể làm gì cả.



Đã năm ngày từ lúc tôi đến phòng Lê Phúc, sức khỏe cũng đã phục hồi hoàn toàn, trong đầu không ngừng suy tính cách trốn khỏi đây. Nếu tôi có thể ra đến cánh cổng đồng kia, khả năng tôi vượt được qua nó cũng gần như không thể. Tôi chỉ có thể chờ cơ hội lẻn ra mà thôi.



Nghe tiếng gõ cửa, tôi có chút giật mình, liền bước ra mở. Trước mắt tôi, một cô gái trẻ có khuôn mặt khá ưa nhìn, làn da trắng xanh mỏng manh cùng cơ thể liễu yếu đào tơ. Tầm tuổi cô ta chỉ độ mười chín đôi mươi, trên người mặc bộ váy dài bằng vải thổ cẩm. Đôi mắt một mí sắc sảo, cô ta nhìn tôi trừng trừng. Vừa lướt qua tôi đã sớm đoán ra cô ta là ai. Đi sau cô ta là một cô bé phục vụ mặc bộ đồng phục xám dáng bộ nhu mì.



Cô ta nheo nheo hai mắt, tỏ vẻ bề trên cất lời:



– Tôi là vợ của anh Phúc.



Tôi hừ nhạt, khóe miệng nhếch lên:



– Anh ta ngủ với tôi mấy đêm nay, cô biết chứ?



Khuôn mặt trắng trẻo chuyển màu ửng đỏ trong ấm ức, cô ta nín cơn tức giận để nói tiếp:



– Tôi đang mang thai, trong người không được

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3418183/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Có Đành Buông
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.