🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ánh sáng ngày mới le lói qua khung cửa sổ… Cảm giác cơ thể nhẹ nhõm dễ chịu, hai mắt tôi lơ mơ mở ra. Đối diện tôi… khuôn mặt đẹp đẽ của Lê Phúc. Mím chặt môi, tôi muốn hỏi anh ta, có phải đêm qua anh ta chăm sóc tôi trong cơn sốt cùng kiệt, nhưng đến khi anh ta chớp chớp đôi mắt hạnh mệt mỏi thâm quầng, tôi lại không thể mở miệng, chỉ xoay đầu quay lưng với anh ta. Tại ai? Tại ai mà tôi phải khốn khổ như vậy, không phải là tại anh ta sao? Anh ta cứu tôi vì không muốn tôi chết dễ dàng như vậy, còn muốn ép tôi đủ trò khổ sở, câu cảm ơn tôi không cần phải nói với anh ta!



– Tỉnh rồi à?



Anh ta nhàn nhạt hỏi. Tôi hít một hơi, dùng âm giọng cứng cỏi nhất có thể để nói:



– Anh cứu tôi làm gì, cứu để hành hạ tiếp cho thỏa phải không?



Anh ta không có gì giấu giếm, đôi mắt hạnh chuyển một vẻ tức giận. Hừ một tiếng, anh ta vùng khỏi giường:



– Đúng. Cô còn chưa xong với tôi đâu!



Khốn nạn! Bắt nạt một con đàn bà tay không tấc sắc đến tận cùng để thỏa căm hờn! Tôi cắn răng vào môi, trân trân hai mắt nhìn anh ta rời khỏi phòng. Quần áo trên người anh ta… hình như từ chiều qua đến giờ vẫn chưa thay thì phải.



Một lát sau, người phụ nữ tầm tuổi bốn mươi mang bữa tối qua cho tôi bước vào phòng, mang theo một bát cháo cùng một bình nước nhỏ. Chị ta nhẹ nhàng dịu dàng chứ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3418181/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Có Đành Buông
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.