Edit by Kiera
Kỳ nghỉ đông kết thúc.
Triệu Đình Ân nhớ rõ lời ước định mà mình nghe lén qua điện thoại, nên không đi quấy rầy Trần Đồng nữa, chậm rãi đợi nửa năm ấy trôi qua.
Một tháng trước khi thi đại học, thân thể của cô đột nhiên có chút vần đề. Lúc đầu chỉ là rụng tóc, càng về sau thì tinh thần ngày càng trở nên ểu oải không còn phấn chấn, trên lớp lúc nào cũng thất thần ngủ gật. Cô hiểu rõ tầm quan trọng của việc thi đại học, vì vậy nếu bỏ lỡ một tiết học bản thân cô sẽ bắt đầu sốt ruột cùng canh cánh trong lòng. Sau một thời gian thì ngay cả cơm cô cũng ăn không vô, buổi tối cũng ngủ không yên, có đôi khi còn thức tới rạng sáng.
Cha mẹ phát hiện ra tinh thần cùng trạng thái của cô càng ngày càng suy nên cuối tuần đã đưa cô đến bệnh viện khám bác sĩ.
Chính là khoa tâm thần.
Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ nói rằng đó là lúc trước cô đã ở trong trạng thái nhạy cảm từ lâu, gần đây lại áp lực cuộc thi đại học, cho nên khiến tinh thần và trạng thái kém đi, trước tiên sẽ uống một chút thuốc trước, nếu không có chuyển biến tốt thì tới đây khám lại.
Triệu Đình Ân biết rõ nguyên nhân bệnh của mình là do đâu. Cho tới nay đều đang nằm mơ, cảnh trong mơ cùng hiện thực giao nhau, có đôi khi cô thậm chí không thể phân biệt được bản thân mình. Lúc ở trong mộng, cô luôn chán nản uể oải thậm chí tuyệt vọng, lúc tỉnh dậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-chong-mong/1506053/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.