Edit by Kiera
Sau khi Trần Đồng tỉnh lại thì đi vào WC tắm nước lạnh, sau đó oán hận mà viết lên mấy chữ lên notebook trước mắt mình:
Tôi mơ thấy cô ấy khẩu giao cho tôi ở trên gác mái.
Cuối cùng, lại viết thêm hai chữ: Thật ngoan.
Hắn không viết nhật ký, chỉ là ngẫu nhiên sẽ thể hiện cảm xúc của mình vào notebook. Hắn giấu bản thân mình rất kỹ, nói với người khác, không bằng nói với notebook.
Người có thể nói, nhưng vở sẽ không.
Nhưng hắn đã quên, người sẽ động sẽ chạy, còn vở thì không.
_______
Mối quan hệ giữa hai người đang thay đổi một cách lặng lẽ và kỳ diệu.
Vẫn ở chung như lúc trước, nhưng bọn họ cũng đều biết đã không còn giống nữa.
Nụ hôn kỳ lạ trên gác mái kia của hai người trở thành một bí mật mà cả hai đều im lặng không đề cập tới.
Mọi thứ đều bình lặng nhưng ngược lại như là đang ấp ủ một cơn bão táp.
Sau khi lần trước Triệu Đình Ân phát sốt không bao lâu liền bị trúng thực.
Sau khi uống chút thuốc Hoắc Hương Chính Khí Thuỷ[1], lại mê mê trầm trầm nửa ngày trong phòng điều hoà.
[1]: Thuốc trị ngộ độc thức ăn.
Sau khi mẹ đến chăm sóc cô xong, cũng đi ra ngoài vì có xã giao.
Khi bốn người lớn đều vắng nhà, mẹ Trần bắt được con trai của mình giao việc: "Con chăm sóc Đình Ân một chút, chờ lát nữa đưa nước lên cho con bé."
Trần Đồng gật đầu.
Trần Đồng đi lên đưa nước cho cô.
Đẩy cửa ra ——
Hiện tại là buổi chiều, ánh chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-chong-mong/1506039/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.