Tại vườn mận trải dài năm dặm khuất sau toà lâu đồ sộ.
Các cơ quan nằm sâu dưới lòng đất dần rung chuyển, một con đường dài và rộng lát gỗ Huyết Long mở ra ngay trên mặt đất bằng phẳng dẫn thẳng xuống lao ngục tăm tối mờ mịt không thấy đáy, chỉ lập loè vài ngọn đèn dầu bên dưới.
Trong đêm mưa phùn rả rích, nam nhân hồng y đổ thẫm trong tay một chiếc ô giấy mỏng vẽ hoạ tiết sương mù bước đi chậm rãi, tay còn lại mang thanh đao cong chạm khắc quỷ dị. Hắn nương theo con đường vừa mở ra ngay trước mắt mà đi thẳng xuống.
Cánh hoa mận trắng muốt cùng cơn gió lành lạnh của đêm mưa phùn ẩm ướt khẽ đáp xuống bả vai hắn. Đi được mười bước đã không còn thấy được quang cảnh bên trên nữa, hắn cũng chậm rãi thu ô.
Bấy giờ đèn dầu trải dọc mật đạo được thắp sáng, rọi chiếu lên dung mạo như hoạ của người nọ. Thần sắc hắn âm trầm và lạnh lẽo hơn hẳn mọi ngày, đằng sau con mắt đen sâu phản chiếu ánh lửa ấy chất chứa vô vàn sự mưu tính cùng ẩn nhẫn.
Đám người đeo mặt nạ quỷ vận tử y đứng dàn hai bên đồng loạt hành lễ nghiêm chỉnh.
Càng đi sâu xuống, không khí càng khan hiếm, chỉ có sự ảm đạm điêu tàn.
Nơi ngục tù tăm tối đầy mùi máu tanh tưởi, tiếng leng keng của xiềng xích va đập vào nhau thật chói tai, tiếng than nổ tí tách trong chậu, tiếng thở khe khẽ đầy cực nhọc.
Một địa lao nằm sâu dưới lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-chieu/3315950/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.