- “Tiêu Vũ! Ngươi đứng lại cho ta.”
- “Tiêu Vũ! Giao Huyết Linh Sâm cho bổn đại gia.”
Một loạt tiếng quát tháo vang vọng một mảnh núi rừng trong màn đêm đen,giữa bóng đêm sâu thẳm chỉ có bóng trăng lờ mờ chiếu từng tia sáng yếuớt le lói qua những tán cây. Tiếng la hét, tiếng thở gấp, tiếng bướcchân giẫm đạp lên những cành cây ngọn cỏ. Nghe qua liền biết đang cóngười đuổi giết ai đó, tại trên sườn núi này đang có ba thân ảnh cấp tốc thi triển thân thủ đuổi theo một bóng người đằng trước. Rõ ràng là đang truy sát kẻ trước mặt này. Trên tay ba người này, có người cầm đao, cóngười cầm kiếm, lại có kẻ trên tay kẹp một lá bùa màu vàng có hoa văn gì đó. Đôi khi kẻ này khẽ giơ tay lên định ném lá bùa kia đi, nhưng trùtrừ thoáng chốc rồi lại cắn răng hạ tay xuống, trên mặt hiện rõ vẻ không nỡ, hiển nhiên lá bùa này rất có giá trị. Mà thân ảnh đằng trước nhìnqua có vẻ chật vật, người này chạy đến đâu trên mặt đất thỉnh thoảng lại có vài giọt máu tươi rơi rớt xuống.
Rượt đuổi như vậy tầm một khắc sau, cả bốn người đã lên đến đỉnh núi,chạy thêm một hồi người phía trước bỗng dừng lại, không ngừng run rẩynhìn xung quanh. Tại đây một mảnh đất trống bằng phẳng, trước mặt đã làmép núi, vách đá dựng đứng sâu hun hút, nhìn chỉ thấy phía dưới một mảng tối đen cùng sương mù trắng lượn lờ. Xung quanh khoảng đất này không có cây cối, ánh trăng cuối cùng đã không còn trở ngại gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-can-khon/2152674/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.