Nắng hạ như xóa nhòa những cơn mưa và giọt sương trái mùa trong tiết tháng tư. Nắng chiếu vào căn phòng, khiến tôi bừng tỉnh giấc, cả một đêm qua tôi và anh nói chuyện, cùng xem phim. Thật tuyệt đó không phải là mơ, tôi nghĩ thầm. Tôi bước xuống giường, rồi quan sát căn phòng.
Căn phòng trang trí rất thoáng, tôi thích không gian như thế, trang trí nhẹ nhàng thôi cũng có điểm cộng rồi. Tôi bước tới cái tủ khi tối anh lấy đĩa. Có một cái hộp nhỏ nhưng khi tối ngại, tôi chả dám mở. Tôi nghĩ thầm, nếu đã gọi tôi là Phan phu nhân thì cái gì tôi cũng đụng vào được. Tôi mở nắp hộp ra, chao ôi, tôi bất ngờ. Hình tôi ngập trong chiếc hộp ấy, nào là hình mà tôi đăng lên facebook, cả trên story anh cũng lưu về rồi in ra. Không những thế, còn có những bức anh chụp lén tôi, tôi ngạc nhiên vô cùng. Tôi muốn khóc khi thấy những bức ảnh đó.
Một vòng tay luồng qua eo rồi ôm lấy cơ thể tôi, một giọng trầm ấm vang lên.
- Đó là những thứ anh giữ cho em, thanh xuân của em đấy.
- Chỉ là những năm cấp 3 thôi, nhưng đẹp lắm anh ạ!
Anh lắc đầu, rồi đặt cằm anh lên vai tôi, anh thủ thỉ.
- Thế là em chưa xem hết rồi.
Quả thật, tôi chưa xem hết, vì nó quá nhiều. Nhưng anh nói khiến tôi tò mò hơn.
Tôi lấy những tấm ảnh phía cuối lên xem
- Đây là em khi đang đi picnic với Nhĩ Đan mà, là anh bảo Nhĩ Đan gửi à?
- Hôm đó, anh biết em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-anh-se-nhu-em/88663/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.