Đêm rối tung
Bảy giờ tối hôm qua, trong lúc tất cả các đồng nghiệp đã rời khỏi tòa nhà văn phòng, tận hưởng không khí của mùa Giáng sinh đang trải rộng bên ngoài, thì Lou Suffern vẫn còn ngồi tại bàn làm việc. Cái cảm giác mình giống như một nhà kinh doanh “sành điệu” thì ít, mà như một nam sinh đang bị tạm giữ lại thì nhiều.
Khi biết chắc chắn Lou không thể nào hủy hay thay đổi cuộc họp trực tuyến, Alfred ra vẻ như thật sự thất vọng, nhưng anh ta lại ném cho Lou cái nhìn rất ngạo mạn và sung sướng. Và với một vẻ đầy thuyết phục như mọi khi, Alfred làm cho Lou không còn khả nang để nhớ vấn đề khởi thủy là gì, tại sao chuyện này lại xảy ra, tại sao anh lại trách anh ta, tại sao mọi thứ đều lộn xộn. Giờ Lou cảm thấy như đây là lỗi của mình, Alfred tạo hiệu ứng như vậy cho mọi người hết lần này đến lần khác, cũng giống như vũ khí Bu-mơ-rang ném đến mục tiêu rồi nhanh chóng quay trở về tay người ném.
Bên ngoài trời tối đen và lạnh.
Mọi người hối hả về nhà, tạo thành những dòng xe cộ nối đuôi nhau trên cầu và trên bến cảng. Một ngày đã hết. Giáng sinh đến gần hơn. Harry nói đúng! Mọi thứ đều thay đổi quá nhanh. Tĩnh mạch trên trán Lou đập còn mạnh hơn hồi sáng. Mặt trái anh giật giật vì chứng đau nửa đầu. Anh hạ thấp đèn trên bàn vì thấy mình đang bị nhạy cảm với ánh sáng. Anh mặc cái áo khoác và choàng khăn vào rồi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-qua-bi-an/2175500/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.