Hóa ra bị bán cũng không quá tệ.
Suốt trên quãng đường về nhà người đàn ông tên Jeams, tôi và hắn chẳng nói với nhau được một câu nào. Đôi lúc hắn chỉ quay sang nhìn tôi rồi cười một cách kì lạ sau đó lại quay đi nhìn về hướng cửa sổ.
Tôi trong suốt quãng đường về nhà đã nghĩ rất nhiều, nghĩ về cuộc đời này, nghĩ về cha, và nghĩ về đêm nay. Tôi sợ. Tôi sợ đêm nay mọi thứ tôi luôn cố gắng gìn giữ sẽ mất hết. Dù có là gã nhà giàu nào thì tôi cũng không cam lòng trao thân mình cho người mà tôi không yêu.
Về đến nhà hắn chỉ nói vỏn vẹn ba chữ với tôi "Đi tắm đi". Nhà hắn rất rộng, rất lớn và rất đẹp. Tôi nhìn các căn phòng nằm rải rác khắp căn nhà khiến tôi hoa cả mắt. Tôi không nhờ sự trợ giúp từ ai vì tôi không muốn làm phiền họ.
Tôi bước đi trên dãy hành lang với các căn phòng được sơn màu cửa bởi một màu trắng tinh khôi. Bước từng bước, càng ngày, càng ngày tôi đi càng sâu vào bên trong hành lang. Bước thêm đôi ba bước tôi khựng lại. Cuối dãy hành lang dài như một con đường là một căn phòng, màu cửa được sơn bởi một màu đen, màu đen của sự u buồn và hoài niệm.
Tôi bước đến gần cánh cửa. Sự tò mò đã nuốt chửng suy nghĩ tôi. Tôi đưa tay lên chuẩn bị mở cánh cửa ấy ra.
Một cánh tay từ phía sau giữ tôi lại. Tôi ngước lên nhìn. Chẳng phải ai xa lạ. Là hắn -Jeams.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-hang/2905776/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.