Kiều Nhã Nguyễn nhìn cổ tay vừa được Mặc Lộ Túc nắm lấy, trên mặt lập tức hiện lên một nụ cười si mê, cô vừa được đàn anh nắm cổ tay kìa ~Cách đó không xa, Phong ảnh đế nhìn thấy nụ cười hám trai của Kiều Nhã Nguyễn thì cảm thấy thật gai mắt.
Vậy nên, Phong Ảnh đế cũng chẳng thèm để ý xem vở hài kịch này muốn diễn đạt điều gì, anh bước thẳng tới tóm lấy tay cô nàng hám trai đang định đi theo Mặc Lộ Túc kia."Làm cái gì thế?" Kiều Nhã Nguyễn kinh hãi kêu lên nhưng đã bị Phong Phong cúi đầu lôi ra ngoài."Đó là Phong Phong...""Người anh ấy kéo đi là bạn gái của Mặc thiếu à?"...Đủ loại bàn tán không ngừng vang lên.Thủy An Lạc vừa mới bước ra ngoài, bên trong đã vọng đến tiếng thét chói tai của Thủy An Kiều, cô ta đang gọi "ba"...!hình như Thủy Mặc Vân xảy ra chuyện rồi.Cả người Thủy An Lạc hơi cứng lại nhưng cô không hề quay đầu.Sở Ninh Dực vỗ nhẹ lên bàn tay đang đặt trên xe lăn của cô, trấn an tâm trạng có chút rối bời của cô lúc này.Thủy An Lạc muốn quay lại nhìn, dù sao đó cũng là ba cô...!nhưng những ấm ức, tủi nhục trong suốt một năm qua lại không cho phép cô làm vậy."Sở Ninh Dực, anh về trước đi, tôi muốn đi dạo một mình.
Thời gian qua thật sự cảm ơn anh rất nhiều, thật đấy."Thủy An Lạc cảm thấy thật nực cười, cổ phần của cô sớm đã bị ba ruột mình cướp mất, vậy mà cô còn nghi ngờ người ta đối tốt với mình là vì đống cổ phần đó nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1206510/chuong-126.html