Vốn tưởng rằng bản thân mình cứ lo lắng như vậy sẽ mất ngủ nhưng mà thực tế Lạc Bạch chỉ vừa đặt đầu xuống đã ngủ mất. Ở trong mơ, cậu dùng góc nhìn của nguyên chủ để trải qua những chuyện khi bản thân y còn sống. Việc này giống như xem một bộ phim điện ảnh kể về cuộc đời hai mươii năm của nhân vật chính. Cậu không chỉ tiếp nhận toàn bộ trí nhớ của nguyên chủ mà thậm chí còn nắm được cuộc sống bình thường của hành tinh này ra sao.
Khi tỉnh dậy cậu không giống như trong tiểu thuyết khi nhớ toàn bộ sẽ "nhức đầu như sắp nứt" mà chỉ đơn giản có chút trở ngại ra thì cả người đều rất có tinh thần.
Mà người ở hành tinh này cũng biết hưởng thụ quá đi thôi! Chỉ cần căn cứ vào tư thế ngủ mà bản thân mà giường sẽ tự động điều chỉnh độ mềm cứng khác nhau. Từ nhẹ nhàng đến khi giống như không có chút lực nào nhưng lại khiến cho mình cảm giác được độ mềm mại, ngay cả âm thanh khi rèm cửa kéo ra cũng không có...Lạc Bạch đã rất lâu rồi không có ngủ được một giấc ngon như vậy. Lúc nằm ở trên giường giống như đang nằm trên một đám mây, sống lưng được nâng lên vô cùng thoải mái.
Người máy quản gia di chuyển lên xuống phát ra những tiếng báo thức liên tục.
Lạc Bạch ngáp một cái, ngọ ngoạy từ trên giường bò dậy. Mái tóc của cậu tán loạn, vừa nhìn một cái đã biết cậu vẫn còn lưu luyến chú gấu nhỏ trong ngực.
Thật ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-an-ngon-xoat-day-do-thien-cam/2910653/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.