Mùi thơm từ nước trứng hấp với tôm xông thẳng vào khoang mũi của quản gia An Hữu. Cuối cùng thì y vẫn lựa chọn vươn tay về phía cậu, run rẩy nhận lấy chén trứng hấp.
Cái này...là để thử độc thay cho nguyên soái cùng với thiếu tướng! Y vẫn cưỡng ép bản thân phải nghĩ một cái lý do mà hoàn toàn quên đi rằng bản thân mình đang chảy nước miếng, cả người y đều là một vẻ "phải ăn".
Y cầm cái muỗng lên múc một miếng tôm hấp trứng gà lên. Giống như là không đợi được mà hấp tấp cho vào trong miệng. Tôm hấp trứng chỉ vừa mới xong nên vẫn còn hơn nóng, nhưng cảm giác phần trứng mềm mướt ôm lấy tôm chạm vào khoang miệng. Cảm giác ấy thật sự không thể diễn tả khiến con người ta thỏa mãn, thậm chí đầu lưỡi bị nóng cũng không thèm để ý.
Rõ ràng mới dùng bữa sáng cách đây không lâu nhưng mà khi thưởng thức được mùi vị của nóng hổi thơm ngát của chén trứng trước mặt lại như là khiến cho vị giác được mở ra.
"Có ngon không? Lâu rồi tôi không có làm mấy món trứng hấp kiểu này." Lạc Bạch đưa muỗng lại gần miệng, đôi mắt mở to chứa đầy sự giảo hoạt, cười híp mắt hỏi quản gia.
"Khụ." động tác tính múc thêm muỗng thứ hai của quản gia bị cắt đứt, y vội vàng buông chén xuống. Rút ra chiếc khắn tay trong ổng tay nhẹ nhàng lau khóe miệng không có dính cái gì, miễn cưỡng nói: "Vị...cũng không tệ lắm. Chắc hẳn Lạc thiếu đã luyện tập rất lâu, tôi cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-an-ngon-xoat-day-do-thien-cam/2910651/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.