Hoạt động lễ trưởng thành của chúng tôi diễn ra vào một ngày thời tiết đẹp, có gió nhẹ mây trôi, màu xanh biếc trải dài đến tận lũy tre xa. Các hoạt động được tổ chức nhẹ nhàng, thật ra là khá sôi động, nhưng tôi không có tâm trí nào để ý đến nó, cả buổi, tâm trí tôi chỉ quẩn quanh hình dáng của Đức. Thi thoảng liếc qua, tôi phát hiện ra cậu cũng đang nhìn tôi chăm chú.
Nếu như cách tôi nhìn cậu cũng giống cách cậu nhìn tôi thì thật kỳ lạ, ánh mắt cậu nhìn tôi ẩn chứa đầy những cảm xúc nặng nề, sự dày vò giằng xé và điều gì đó mà tôi không tài nào lý giải được. Hình như hôm nay là ngày đầu tiên sau khi trở về mà tôi nhìn cậu lâu đến thế, cậu cao hơn so với ký ức của tôi, cả người gầy hơn, đôi mắt cũng sâu hơn, một điều mà đáng ra ở độ tuổi này không nên có.
Chúng tôi ngồi quây quần quanh một đốm lửa trại. Xuyên suốt buổi tối đó là tiếng đàn và giọng ca ngân vang cùng tiếng lửa cháy tí tách. Tôi ngồi bó gối, nghiêng đầu cảm nhận hơi ấm từ ánh sáng đỏ hồng đang bập bùng. Từng bài, từng bài một, khoảnh khắc đó với tôi quá đẹp, đủ để đánh bay mọi khổ đau từ trước đến giờ.
Tôi không chú ý, Đức vẫn lặng thầm quan sát tôi từ đầu đến cuối.
Ngày thứ hai diễn ra lễ trưởng thành là các hoạt động chủ yếu trong một chi đoàn. Tôi cầm chiếc máy ảnh tăm tia đến mọi ngóc ngách, theo bước chân mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3708926/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.