Tôi trở về sau hơn một năm, bên cạnh câu bỗng nhiên xuất hiện hình bóng của một người con gái khác.
Đầu tháng sáu, chương trình lớp mười hai phổ thông đã kết thúc, khoảng thời gian cuối là những chuỗi ngày ôn thi tốt nghiệp. Tôi đã trải qua mọi thứ ở một trường học khác, nhưng khi lại bước chân vào tấm biển xanh 12A1, tôi mới có cảm giác thật sự. Ý tôi là, tất cả mọi thứ mà tôi nhìn thấy như thể chỉ mới bắt đầu.
Cô Mai vẫy tay gọi tôi, ngay lập tức là một loạt tiếng ồ cất lên.
- Lớp mình có học sinh mới, mà có được tính là học sinh mới không nhỉ?
- Không cô ơi! - Nhóm Trang gào lên.
Tôi nén tiếng cười, chút ngại ngùng ùa đến.
- Thật ra hôm qua tớ đã lên trường rồi nhưng chắc mọi người không nhìn thấy, A1 có chấp nhận cho tớ quay lại không ạ?
- Cứ mua cho mỗi người một cốc trà sữa là đồng ý ngay! - Việt đáp.
Mọi người lớn nhanh quá, nhóm con trai đột nhiên cao dỏng lên, cách bài trí trong lớp cũng có đôi chút lạ mắt. Tôi nhìn quanh, Đức vẫn ngồi chỗ đó, nhưng bên cạnh còn có một người khác. Bạn đó tên Vũ Tuệ Anh. Khác với tôi, Tuệ Anh có dáng người dong dỏng cao, eo thon gọn, tóc dài thã xõa, gương mặt xinh xắn và tính cách hoạt bát dễ gần. Nghe nói Tuệ Anh đã đăng ký lớp học thêm của cô Mai để được ngồi trong Hoàng Văn Thụ, Trang vừa kể vừa lén ngó tôi, thấy tôi chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3708922/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.