Tôi núp sau lưng Trang, thì thầm:
- Mày ơi che cho tao nhé...
Trang gật đầu rồi la lớn:
- Trùng hợp ghê! Khánh ơi Đức ơi tao với cái Lam ở đây này!
Nếu ánh mắt có thể phóng ra tia lửa, tôi thề thành Kiều Trang đã cháy thành tro. Khánh hớn hở kéo Đức chạy tới, chúng nó bắt đầu nhận xét về bữa ăn và chuyến đi ngày mai. Tôi cúi gằm mặt vờ như đang chọn sách. Được một lúc, thấy tiếng rôm rả đã vãn bớt, tôi buông một tiếng thở dài rồi cầm quyển truyện có phần giới thiệu rất ưng ý, quay qua nhìn giá thì hết hồn, vội vã đặt lại.
- Quyển này có hơn trăm mà tao vẫn thấy đắt, bao giờ tao mới được mua sách mà không cần nhìn giá nhỉ? - Tôi quay sang hỏi Trang, chưa tuôn hết câu đã vội vã nuốt lại.
Đáng lẽ ra nên chắc chắn người bên cạnh là ai mới phải, giờ thì tôi vừa công khai cho Đức biết là tôi nghèo rớt mùng tơi mất rồi...
Bối rối quay đi, tôi cảm nhận được tiếng cười kín đáo từ phía cậu. Nhắc mới nhớ, tôi và cậu ngồi cùng một xe, lại ở cùng một tầng, vậy mà giờ chúng tôi mới chạm mặt một lần, như thể cả hai đều tránh không nhìn thấy đối phương vậy. Hơn ba tiếng cắm rễ trong nhà sách, cả đám đều trở ra với những chiếc túi to lớn, chỉ có tôi là cầm trên tay hẳn một chiếc móc khóa. Đi bộ trên con đường xa lạ, tôi nhìn quanh, bỗng nhiên thấy thư thái khó tả. Được một vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3699054/chuong-34-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.