Tôi tần ngần trước màn hình máy tính, lồng ngực đau nhói như vừa bị đâm một nhát chí mạng từ con dao sắc nhọn của người thân. Không phải ai xa lạ, không phải người có thù hằn từ trước mà lại là lớp mà chúng tôi trích quỹ lớp của mình giúp đỡ họ, có viên phấn cũng chia đều cho họ. Tôi lặng đi, tưởng như không khí xung quanh đã hết cạn.
Có lẽ ai đó trong đội bóng đá nhưng không tham gia đã chụp lại toàn bộ tin nhắn bằng chứng để gửi cho Trang, tôi nhấp vào từng ảnh, bên trong là những dòng bỡn cợt rủ nhau hack likes bài của lớp tôi để tiêu diệt triệt để đối thủ, hóa ra bình luận đã tố cáo chúng tôi cũng là tài khoản ảo mà chúng nó lập ra.
Nhìn nhận một cách khách quan, 10A1 đã làm sai và việc bị tố cáo chẳng có gì đáng căm phẫn cả, nhưng có lẽ đánh chết chúng tôi cũng không thể ngờ rằng mình đã bị một người bạn thân thiết phản bội, không khí của mọi người căng thẳng đến cực độ, tất cả đều bày tỏ sự thất vọng tràn trề. Và cũng bằng một cách nào đó, những tin nhắn trong nhóm lớp của chúng tôi bị tuồn sang 10A5 và chúng nó cũng đọc được để mang ra bình luận.
Tranh cãi trên mạng là một việc rất khó kiểm soát, Trang và tôi có thể dùng quyền để yêu cầu nhóm lớp hãy thôi đi, nhưng liệu làm thế có giải quyết được gì không? Khi mà mọi người vì vẫn muốn tiếp tục có thể sẽ lập một nhóm khác trong khi chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3681686/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.