Trong phút chốc, mọi âm thanh ồn ào và tiếng hỗn loạn của đường xá quá đỗi nhộn nhịp như bị ai đấy cướp đi đầy vội vã. Tôi từng nổi da gà khi xem mấy cảnh tua chậm nam nữ chính nhìn nhau đầy tình tứ. Nhưng vào giây phút này, tôi biết nhà biên kịch đã không soạn lên một kịch bản hư cấu, và tôi biết, khoảnh khắc này thật sự tồn tại.
Một cơn gió nhè nhẹ thổi qua, phần tóc mai của tôi bay về một bên. Tôi nghiêng người né tránh, đồng thời thấy giọng nói của mình vang lên như tiếng thì thầm:
"Tớ cũng tin là như vậy."
Tôi thản nhiên đồng tình, tự tin rằng tôi thích Đức không kém Đức thích tôi.
Hà và Tâm hay rảnh miệng nhận xét rằng tiến triển của tôi và Minh Đức quá đỗi nhạt nhẽo, chẳng có một chút biến cố lớn hay cãi nhau ỏm tỏi, cũng chẳng xác định mối quan hệ rõ ràng. Chẳng hiểu sao, tôi lại cảm thấy hài lòng với tình trạng này một cách lạ lùng.
Đức cười thành tiếng, dường như không ngại thể hiện rằng mình rất thỏa mãn trước câu trả lời không chút kiêng dè của tôi. Sẽ rất lãng mạn nếu chiếc xe rửa đường không vô tình chạy qua. Tôi nhanh nhẹn phát hiện ra nhưng chưa kịp phản ứng đã bị một bàn tay dùng sức kéo mạnh ra sau. Trong tích tắc, nước máy đen ngòm theo sức ép bắn lên người Đức, tạo thành hàng chục những đốm đen li ti.
Tôi ôm bụng cười ngặt nghẽo trước vẻ mặt đen kịt của Đức. Nó giây trước còn nhìn áo quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3595891/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.