Chương trước
Chương sau
Lời vừa dứt, cả khán phòng đang ồn ào như họp chợ thình lình im bặt, chị phó chủ tịch lổ vẻ bất ngờ khó giấu, còn không ngại ngần ném thẳng ánh mắt dò xét vào bàn tay đang đặt trên vai tôi. Tôi ngại chín người, vội vã cúi người xin lỗi rối rít, chỉ hận không thể băm Đặng Trần Minh Đức thành trăm mảnh.

Đứng ngoài hành lang, tôi đau khổ liên tục đập đầu vào lan can, mang cái thái độ này đi phỏng vấn thì có giỏi như tiên người ta cũng loại ấy chứ!

"Có gì mà phải sồn sồn lên thế?"

Hà khinh bỉ liếc tôi, rõ là nó chứng kiến từ đầu đến cuối rồi còn hỏi.

"Nhục."

Tôi lấy hai tay ôm mặt, càng nghĩ lại càng muốn Quảng Ninh đột nhiên xảy ra động đất để tôi có cái lỗ mà chui xuống.

"Mày chẳng biết gì cả." Hà lườm tôi, lại bắt đầu lên giọng:

"Chẳng ai hỏi casting mấy câu như thế cả, rõ là đang có ý làm khó mày rồi còn gì? Mà này, mày đừng bảo với tao là mày không biết chuyện trên page trường hôm qua nhé?"

Tất nhiên là tôi không biết. Thấy vẻ ngơ ngác của tôi, Hà liền khoanh tay:

"Vũ Hà Thảo 11C3 đăng bài tỏ tình công khai Đặng Trần Minh Đức 10A1 trên confession, bị chính chủ từ chối thẳng thừng."

Một quả bom quá bất ngờ chợt nổ tung trong đầu, tôi bất giác mở to mắt, lắp bắp:

"Thật á? Sao tao không biết?"

"Vì mày ngu." Hà trả lời một câu cộc lốc, lại lên tiếng:

"Trong cái bài đấy, có một bình luận còn đá xéo mày, bảo mày gieo hi vọng cho thằng Nam xong thấy Đặng Đức giàu hơn liền đổi đối tượng, còn bảo trông cái dáng của mày hợp tiêu chuẩn làm mấy em dịch vụ. Đố biết ai nói?"

Trong phút chốc, máu nóng trong tôi bỗng dâng lên ngùn ngụt. Bình thường tôi rất hiền, nhưng tôi cũng là người có quy tắc. Tôi ghét cay ghét đắng những người không quen thân đặt điều phán xét tôi dù rõ là họ chẳng biết tôi là ai, là cái thá gì. Ghét vô cùng. Đầu tôi bỗng nảy ra một cái tên:

"Đoàn Hương Lam?"

Chỉ đợi có vậy, Thanh Hà vỗ tay cái đốp:

"Chính xác!"

"Tao đi tìm nó." Mắt tôi bỗng mờ dần, suy nghĩ còn đọng lại duy nhất lúc này là nỗi ấm ức. Tại sao lại đặt điều gán cho tôi cái tội lăng nhăng bẩn thỉu như thế. Tôi đâu làm gì sai, vì sao tôi phải nhịn nó hết lần này đến lần khác?"

Tôi biết Hà sẽ không cản tôi, và tôi cũng nhớ có một nhóm phải chép phạt hóa đang ở trên lớp, trong đó có Hương Lam. Bước chân gần đến cửa, sự nghi ngờ ập đến khi bên trong có tiếng nam nữ loáng thoáng. Tôi định đẩy cửa bước vào, đã bị một bàn tay giữ lấy.

"Trong lớp có người."

Tôi mang ánh mắt khó hiểu nhìn chăm chăm Vũ Minh Nam, trong lớp có người thì làm sao cơ?

Như phát hiện ra điều gì, Nam vội buông tay:

"Đức và nó đang giải quyết ở trong đấy."

Nam không nói rõ "nó" ở đây là ai nhưng tôi vẫn biết. Đột nhiên tôi lại thấy buồn cười, chuyện của tôi nhưng Đức lại đứng ra giải quyết.

"Vụ này liên quan đến tao, không phải tao nhiều chuyện."

Tôi ngạc nhiên hết sức khi đột nhiên Minh Nam lại mở miệng giải thích. Tôi định nói rằng tôi cũng đâu nghĩ Nam nhiều chuyện thì cửa đột nhiên bật mở. Tôi theo phản xạ quay ra, thấy Đức đang đứng ngay trước mặt. Tôi bối rối phát hiện ra có gì đó khác lạ trong ánh mắt của Đức khi nhìn Nam. Tuy không nói thành lời, nhưng tôi biết ánh mắt ấy mang sự thăm dò quá rõ ràng.

Nam nhún vai bỏ đi như chẳng thèm đếm xỉa. Đức nhìn tôi không nói. Đột nhiên tôi thấy bất an khó tả, ánh mắt ấy thật sự làm tôi sợ. Tôi lẽo đẽo đi theo Đức, cúi đầu lẩm nhẩm đếm từng bậc thang, vừa đếm đến bậc thứ chín thì đột nhiên đâm sầm vào Đức. Chưa kịp ngạc nhiên vì sao lao mạnh như thế mà không ngã thì tôi hoảng hồn phát hiện ra tôi đang ở trong vòng tay của nó, Đức buông tay, thở dài:

"Lam đi trước đi. Tớ sợ Lam ngã."

Tôi bồn chồn không yên, biết rõ Đức đang không vui. Tôi muốn giải thích, nhưng lại sợ Đức nghĩ tôi đang chột dạ, đành mím môi theo Đức xuống phòng Toán Lý Tin. Đức bảo tôi về trước, không nói không rằng đi vào phòng, tôi còn loáng thoáng thấy nó nhăn mặt, hai tay ôm đầu. Nhớ đến vỉ thuốc giảm đau cô Trang đưa cho Đức sáng nay, đột nhiên tôi thấy như chính mình mới là người đang ốm.

Thế là mặc cho biết sẽ phải đợi một tiếng rưỡi, tôi tựa lưng vào ghế đá của trường, đầu ngổn ngang trăm mối. Đáng lẽ ra tôi nên giải quyết mọi chuyện thật dứt điểm, xác định rõ ràng các mối quan hệ ngay từ đầu. Nhỡ như Đức không thích tôi nữa, tôi phải làm thế nào?

Hoàng hôn buông xuống, ánh chiều ngày càng rõ nét, đổ bóng lên tán phượng đỏ rực cả sân trường. Tôi vội vàng tiến đến nơi hội casting Toán Lý Tin đang đi ra. Phút trước tôi vừa thấy Đức đầy vẻ chán nản, nhưng khi vừa chạm vào ánh mắt của tôi, vẻ mặt ấy liền biến thành ngẩn ngơ.

Trong tích tắc, có lẽ tôi đã thấy Đức cười.

"Bé Lam có ăn được bánh khoai không?"

Đức trước quầy ăn cạnh cổng trường, tôi lặng thinh nhìn Đức chuyên tâm nghiên cứu đống đồ ăn trên rạp, chốc chốc lại hỏi tôi có thích cái này cái kia không. Chẳng có vẻ gì như đang giận tôi. Thế là tôi vừa lo thừa à, tôi ấm ức nghĩ.

"Cảm ơn cậu nhé. Thì..." Tôi lắp bắp, cố nói hết câu trước ánh mắt ngạc nhiên quá đỗi của Minh Đức:

"Tớ với Nam ấy... thật sự không có gì cả."

Tôi nhanh nhạy phát hiện ra khóe mắt Đức lấp lánh ánh cười, như vô cùng vui vẻ vì tôi đã chấp nhận mở miệng giải thích trước.

"Tớ biết mà."

Tôi lắc đầu:

"Tớ không muốn mình có khúc mắc. Nên những bình luận của Hương Lam ấy, tớ thật sự không-"

Chưa nói hết, đột nhiên tôi bị chen ngang:

"Tớ tin công chúa mà ạ."

Nếu như phải miêu tả lại cảm xúc lúc này, tôi nghĩ chắc chắn mình không thể tìm được từ ngữ thích hợp, đành mím môi nghe tiếng Đức ngập ngừng bên tai:

"Tớ biết Lam và Vũ Nam không có gì cả. Tớ nói chuyện với Hương Lam vì không muốn nó tự nhiên động đến bé Lam nữa."

Tôi không tin, liếc xéo Đức:

"Nhưng hồi nãy cậu giận mà."

Đức phì cười:

"Tớ chỉ hơi khó chịu vì bé Lam đứng cạnh thằng khác, là Vũ Nam hay ai cũng vậy. Đúng là tớ đã giận, ích kỷ không?"

Tôi lắc đầu. Bởi nếu đổi lại là tôi, có lẽ tôi cũng sẽ như vậy.

"Nhưng khi tớ thấy Lam vẫn đợi tớ thì tớ biết mình là người chiến thắng, và tớ biết..."

Đức ngân dài câu nói, dưới ánh chiều hoàng hôn màu cam đậm, tôi tò mò quay sang:

"... rằng bé Lam cũng thích tớ, không ít hơn tớ thích Lam."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.