Bù đắp cho những tháng ngày bị hành hạ lên xuống, 10A2 trở thành một trong những lớp có tiết mục được biểu diễn chính thức, có trời mới biết lúc đấy cả lớp vui thế nào, bởi vì tôi cũng không biết.
Trường đột nhiên vác loa thông báo vào lúc gần 9 giờ sáng, khi mà cả lớp còn đang nghe cô Mai chửi vì 2/3 không thèm làm bài tập, Đức còn đang nhoài người che cho tôi vẫn lơ mơ ngủ thì giật mình nghe loa thông báo tiết mục được chọn, chưa kịp phản ứng đã thấy cả lớp hú hét ầm ĩ, cô Mai vừa nhăn mặt như ăn phải chanh cũng vỗ tay tán thưởng.
"Lớp mình được chọn à?"
Tôi hỏi câu như người rừng, cả lũ quay xuống nhìn tôi như sinh vật ngoài hành tinh mới rơi xuống Trái Đất, Đức bên cạnh phì cười ấn tôi xuống tay nó giục tôi ngủ tiếp, thế là tôi lại nằm bò ra ngủ ngon lành.
Chẳng trách được, hôm qua tôi và vài người nữa đã cắm rễ trên trường đến gần nửa đêm để hoàn thành bài báo tường cho lớp, cô Mai thừa biết tôi coi ngủ như một nửa cuộc sống mà cứ liên tục yêu cầu tôi sửa bài từng li từng tí, tôi mệt đến nỗi phải vất xe ở trường, vật vờ ngồi sau Đức để nó chở về, trên đường đi không biết ngủ gà ngủ gật suýt rơi xuống đất bao nhiêu lần.
Đến lúc nghe Đức kể tôi mới biết nó phải vừa dắt xe vừa giữ người tôi để tôi không bị ngã trên cả đường đi, lúc về đến cổng tôi còn ngồi sụp xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3595887/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.