Thú thực tớ cũng hơi đắn đo khi đặt tay viết POV của Đức vì sợ không hiểu tâm lý của con trai cũng như văn kém sẽ khiến mọi người cảm thấy cringe, nếu tớ có vấn đề ở đâu các nàng cứ thẳng thắn góp ý cho tớ nha!!
***
Tôi hơi chần chừ đưa tay ra, đúng như dự đoán, Lam ngẩn người vài giây rồi bước xuống xe, rõ ràng là né tránh ánh mắt của tôi. Không sao cả, tôi đã bị phũ nhiều đến mức tỉnh bơ luôn rồi.
Tôi để Lam vào quán trước, cúi người hỏi nhỏ:
"Cậu muốn ngồi ở đâu?"
Nguyệt Lam có ánh mắt biết giết người cực kỳ, từng cái nhướn mày nhẹ hay vẻ ngại ngùng đều cuốn hút vô cùng. Tôi có thể dễ dàng nhận ra Lam rất thích body language* hay sự quan tâm nhỏ nhặt mà tôi dành cho cậu ấy, dù lời nói vô cùng cứng rắn, nhưng rõ ràng công chúa của tôi lại rất dễ xấu hổ từ những lời bông đùa nhỏ nhất.
(*): Ngôn ngữ cơ thể.
Thú thật thì, tôi đã chết mê chết mệt ánh mắt của Lam từ lớp chín, đúng vào khoảnh khắc Lam đưa ánh mắt biết cười ấy chiếu vào tôi, dù chỉ trong một tích tắc, nhưng tôi biết, rằng, tôi thích Lam mất rồi.
Không khó để tôi hỏi được nguyện vọng một của Lam từ những người mà tôi quen biết, là một trường không chuyên mà tôi không hề thích. Nhưng tôi đã nộp hồ sơ vào THPT Nguyễn Tất Thành trước ánh mắt vô cùng ngạc nhiên của mẹ, vì Lam.
Kết thúc kỳ tuyển sinh Văn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3595872/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.