Mấy ngày sau, Uyên mang bánh lên lớp. Không nằm ngoài dự đoán, cả lớp ăn xong thì trầm trồ khen ngợi, bọn con trai trong lớp đã sụp đổ hoàn toàn, trên đời sao lại có cái bánh ngon thế không biết, ăn được cái bánh này có chết cũng cam lòng ( em chém mấy chế ạ). Tụi con gái ban đầu nhìn bánh thì không tin là Uyên tự làm nhưng sau khi ăn xong thì rối rít chạy đến chỗ cô, đứa thì hỏi công thức, đứa thì hỏi lưu ý làm bánh gồm những gì, đứa thì hỏi nguyên liệu như thế nào, mua ở đâu… Đủ thứ câu hỏi trên trời dưới đất bắt cô phải trả lời hết. Có thằng còn đề nghĩ Uyên làm thêm cho ăn một buổi nữa vậy mà ngay lập tức nhận ánh mắt sắc như dao cắt cổ gà của Anh Đức, rồi còn bị chửi cho một trận vì cái ăn thì lắm mà chẳng chịu nghĩ đến cái người làm bánh vất vả như thế nào, cho nên anh chàng câm nín luôn cái mồm chẳng dám ho he gì. Nhưng quả thật nhờ mấy cái bánh mà quan hệ của Uyên với cả lớp dần dần thân thiết hơn, cô cũng đã hòa nhập với tập thể mới của mình.
Dạo này Anh Đức trông có vẻ hơi khác với bình thường. Rõ ràng mấy ngày trước cậu còn rất háo hức thế mà mấy hôm sau cái mặt đã xám ngắt như trời đổ mây đen rồi. Lâm với Kiệt hỏi làm sao thì bị Đức mắng cho một trận te tua té tát, xong còn bị nói là làm con trai mà bà tám như con gái ( đến là chịu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-tuoi-hoc-tro/558587/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.