_ Ý tốt cái khỉ khô gì? Cô nhìn lại cô xem, có hơn tôi cái gì không?- Lâm chỉ vào người Tâm.
_ Tôi thì làm sao?- Tâm chu mỏ nói.
_ Người thì có 3m bẻ đôi, xấu kinh thiên động địa, lúc đi đường thì mắt cứ như là cắm ở dưới đất, đấy cô nhìn cô xem hơn tôi được chỗ nào.- Lâm thách thức.
_ Ai nói anh tôi 3m bẻ đôi, tôi cao 1m67 đấy nhá. Anh ăn bớt của tôi 17 cm chớ ít gì đâu. Tôi xấu kinh thiên động địa thì anh xấu đến mức quỷ gặp phải sợ, ma gặp phải khóc. Còn mắt tôi cắm ở đâu thì có liên quan gì đến anh?- Tâm gân cổ gân đầu lên cãi.
_ Cô.....- Anh Lâm sa mạc lời, không biết nên cãi thế nào nữa đây.
_ Sao hả? Thấy tôi nói đúng quá chứ gì?- Tâm được dịp vênh mặt.
_ Thôi thôi, hai người dừng lại dùm cái coi, hai người còn nói nữa là em vào viện tai, mũi, họng đấy.- Đức chắp tay thành khẩn hai anh chị tắt cái loa phát thanh trên mồm.
_ Được rồi, mau đến căn-tin đi, em mang mấy cái bánh đến cho mọi người thử nè.- Uyên nói rồi kéo tay Tâm đi, mấy người còn lại cũng đi theo lun ( có đồ ăn mà lại, ngu gì không đi).
Tại căn-tin. 6 người vẫn vậy, làm tâm điểm vì ngồi cái bàn chính giữa (không biết mấy anh chị muốn có sự chú ý hay là bị ngu mà đi ngồi cái bàn này)
_ Hôm nay đến trường hình như không giống hôm đầu chị nhỉ?- Uyên vừa mang đồ ăn trong cặp ra vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-tuoi-hoc-tro/558586/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.