"Quà Tết á, hay còn là lì xì đó đại ca!"
"Đã tới Tết đâu, cậu đòi làm cái gì?"
"Nhưng Tết này em về quê mà, với cả đến tận mùng tám em mới về cơ!"
"Kệ cậu, ai quan tâm."
Nói xong, cậu ta đóng rầm cửa để Thuỳ bỡ ngỡ đứng ngoài cửa.
Trờii... Trời đất ơi!
Tới giờ đại ca vẫn giận nó ạ, giận gì dai thế! Nó còn không biết câu giận gì thì sao mà xin lỗi cậu được. Tức chết đi được, không chịu mở miệng nói thì ai mà biết cơ chứ.
Được rồi nhá, đại ca thích thì nó chiều luôn, nó cũng chẳng thèm quan tâm đại ca nữa. Để xem ai lì hơn ai!
_____
"Nhớ ở dưới đấy không được quậy ông bà nghe chưa!"
"Vâng, vâng. Con biết rồi mà." Hai đứa nhỏ đồng thanh lên tiếng.
"Chú cố gắng trông hai đứa nó giùm chị nhé, không quản chặt là hai đứa nó quậy như gì đấy!"
Cậu nó cười cười, nhận lời rồi dắt hai đứa nhỏ vào trong xe khách.
Cậu nó là người phụ trách chuyến đi và chuyến về, bố mẹ nó không đi được, nếu để hai đứa nhỏ đi một mình thì rất không ổn. Có cậu nó dẫn đi dẫn về nên bố mẹ nó mới đồng ý chuyện cho hai đứa nhỏ về quê.
"Cậu ơi, tí nữa cậu mua kem cho con ăn nha cậu!" Thằng Minh lại bắt đầu câu chuyện của nó.
"Ừ. Tí xuống cậu mua cho cả hai chị em, nhưng ở đấy ít loại kem lắm, chỉ có kem dừa với kem sữa thôi. Có ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-nho-khong-ngan-ngui/2844375/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.