Ra đi ở thời điểm hiện tại cũng đồng nghĩa với việc tôi bỏ ngang việc học. Lần đầu đặt chân đến Sài Gòn còn là đi một mình, mọi thứ đối với tôi đều rất xa lạ. Tôi không biết nên đi đâu về đâu, cho tới khi dừng chân trước môi ngôi chùa, tôi xin tá túc vài hôm đợi đến lúc tìm được phòng trọ. 
Ở trong chùa 3 ngày, nơi đây yên tĩnh và thanh bình vô cùng. Đã có lúc tôi nghĩ hay là mình tránh xa bụi trần, đi tu tập một thời gian để lòng mình được yên ả. Nhưng rồi tôi vẫn lựa chọn cuộc sống ngoài kia chỉ vì không muốn phiền đến nhà chùa, phiền đến các sư. 
Tôi mua điện thoại và sim mới, lập duy nhất một tài khoản mạng xã hội là Zalo dùng để liên lạc với dì Phương cho dì bớt lo lắng. Tôi vờ như cuộc sống mình vẫn ổn, vẫn ở Hà Nội học tập chỉ là không còn ở nhà họ Trịnh nữa, với lý do không muốn làm phiền đến Thiện và mọi người. Mới đầu dì Phương có hơi nghi ngờ nhưng tôi cố tỏ ra bình thường, vui vẻ nên cuối cùng dì cũng tin. 
Tôi tìm một nhà trọ bình dân, kiếm một công việc không cần bằng cấp, nhưng vì kinh nghiệm không có, thời gian đầu tiếp xúc công việc khá áp lực, chưa kể một số người nhận ra tôi từ vụ clip đánh ghen kia nên khinh miệt, làm khó tôi. Vì miếng cơm manh áo, tôi chấp nhận nhịn nhục, cố gắng bỏ ngoài tai những lời móc mỉa, nguyền rủa mình mà hoàn thành công việc thật tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dut-doan/2475740/chuong-20.html