Chương trước
Chương sau
Tụ tập lần này, ở nhà Hứa Thiên mọi người đều cùng nhau hóa giải hiểu nhầm. Hứa Gia Lạc đứng lên nói với mọi người
" Tiểu Đồng!!! Trạch Tuấn!!! Anh trai!!! Tiêu Viễn!!! Tiểu Mạt!!!. Em muốn xin lỗi mọi người vì suốt thời gian qua. Đặc biệt là Tiểu Đồng, tôi muốn nói lời xin lỗi với cậu. Suốt thời gian qua tôi đã tự dằn vặt mình rất nhiều, cảm thấy có lỗi với cô nên hôm nay tôi muốn nói ra những lời này để bày tỏ thành ý của mình. Mong rằng cô sẽ tha thứ cho tôi được không??"
" Cô làm gì có lỗi với tôi sao??"
" Đúng là tôi có lỗi rất nhiều"
" Tôi không nhớ gì cả, nhưng mà cô yên tâm đi tôi sẽ tha thứ cả mà. Tôi có tấm lòng vị tha lắm luôn "
" Cảm ơn cô "
" Ây za!!! Mọi người xem hôm nay chúng ta cùng vui mà"
" Phải đó!! Mọi người hóa giải hiểu nhầm là vui rồi. Sau này chúng ta sẽ sống thật vui vẻ"
....
Ăn uống xong xuôi mọi người ai về nhà nấy của mình. Khi về đến nhà cô nói với anh
" Anh ơi!! Hôm nay em thấy có gì đó lạ lắm"
" Em bị làm sao à!!! Có cần đi đến bệnh viện khám hay không??"
" Em không sao ạ... Nhưng mà hôm nay hình như em thấy nhớ ra cái gì đó "
" Em nhớ được gì hay sao??"
" Em thấy cô Hứa Gia Lạc đó có hơi quen quen, em có cảm giác như đã gặp cô ấy ở đâu rồi đó "
" Em nhớ ra cô ấy sao??"
" Không phải ạ. Lúc nhìn thấy cô ấy, em có cảm giác gì đó. Em có cảm giác như cô ấy làm gì có lỗi với em nên hôm nay cô ấy mới xin lỗi em đúng không anh??"
" Phải. Nhưng mà tất cả đã qua rồi, chắc em cũng sẽ tha thứ cho cô ấy thôi "
" Bởi vì em có lòng vị tha đúng không?? Em là người hiền lành mà, sẽ không bao giờ trách cứ ai bất cứ điều gì cả "
" Được rồi!!! Cô nương ngốc mau vào nhà thôi"
" Vâng...."

......
Biệt thự nhà Hứa gia
Ở trong nhà Hứa Thiên nói với Hứa Gia Lạc
" Em không về nhà ở hay sao??"
" Em sẽ dọn đến nhà của Tiêu Viễn ở. Đây là nhà của anh chị mà, sao em làm phiền được ạ"
" Còn phân biệt vậy à???. Nhà của anh chị thì cũng là nhà của em "
" Em phải đi lấy chồng mà anh. Chả nhẽ lấy chồng vẫn phải ở cùng với anh chị à "
" Anh Hứa!! Anh yên tâm đi sau này em sẽ chăm sóc cho cô ấy "
" Tiện đây tôi nói luôn cho cậu nghe điều này"
" Anh cứ nói đi em nghe ạ "
" Hứa Gia Lạc nhà tôi tuy tính cách nó hơi thất thường nhưng mà nó không phải là đứa con gái ăn chơi lêu lổng gì cả. Thế nên tôi mong cậu có thể chấp nhận nó và chăm sóc cho nó thật tốt "
" Cái này thì anh yên tâm đi ạ, em nhất định sẽ chăm sóc cho cô ấy thật tốt mà"
" Anh... Yên tâm đi, Tiêu Viễn sẽ chăm sóc tốt cho em mà. Anh cứ lo xa "
" Còn chưa gả đi mà đã bênh nhau chằm chằm rồi đấy à "
" Em có nói gì đâu. Anh xem anh dọa Tiêu Viễn sợ rồi đó, em đã quyết định là anh ấy rồi"
" Em còn nói nữa là anh không cho em gả em đi đâu"
" Em không dám nữa. Thôi anh chị nghỉ ngơi đi, em với Tiêu Viễn đi về đây. Ngày mai em sẽ qua lấy đồ sau ạ "
" Được rồi!! Đi đường cẩn thận "
...
Khi Tiêu Viễn và Gia Lạc đi khỏi biệt thự thì Tiểu Mạt mới dựa vào người Hứa Thiên nói
" Anh cũng quá đáng rồi đó nha!"
" Vợ nói xem anh quá đáng gì nào??"
" Chồng à!!! Có phải anh đang quản em gái chặt quá không??. Anh xem bây giờ có người tình nguyện chăm sóc em gái của anh mà sao anh lo quá vậy. Anh không muốn Gia Lạc đi lấy chồng hay sao??"
" Vợ à!!! Anh đương nhiên là muốn chứ!!! Có ai lại không muốn đâu vợ, nó mà đi lấy chồng thì anh lại chả vui quá ý chứ "
" Vậy sao anh lại ủ rũ thế hả??? Không nỡ gả em gái mình đi cho người ta à"
" Vợ nghĩ nhiều rồi "
" Hay là anh lo người ta sẽ không chăm sóc tốt cho em gái của mình "
" Anh không có ý đó. Chả là anh không nghĩ là người như Hứa Gia Lạc mà cũng có người thích thôi đó. Với tính cách của con bé thì.... "
" Là anh suy nghĩ từ bụng ta ra bụng người đấy"
" Có phải anh quá lắm à vợ "
" Không có!!\_ Em thấy anh hơi khắt khe với Tiêu Viễn mà thôi "
" Thì anh cũng lo rằng sau này cậu ta sẽ không đối xử không tốt với Gia Lạc mà thôi"
" Lo lắng là đúng thôi mà, nếu là em cũng lo lắng mà. Hơn nữa em thấy cậu Tiêu Viễn này rất đặc biệt "
" Đặc biệt??"
" Ừm.... Em thấy cậu ấy rất biết chăm sóc cho con gái mà, đặc biệt là chăm sóc cho Gia Lạc. Xem ra Gia Lạc tìm đúng người rồi "
" Cậu ta à!!! Anh thấy cậu ta thường đưa Gia Lạc về nhà, mỗi lần con bé uống say bí tỉ ra"
" Lúc nào vậy??"
" Thì khoảng hơn hai năm rồi. Từ lúc Trạch Tuấn cưới Tiểu Đồng đó. Con bé không chịu được nê thường xuyên tìm đến rượu để giải sầu mà. Chắc là sau đó quen với cậu Tiêu Viễn này "
" Tình yêu sét đánh đó "
" Giống như em với anh đấy. Tình yêu định mệnh đó"
" Là anh mặt giày theo đuổi em "
" Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà thôi. Chả phải em đã làm vợ của Hứa Thiên rồi sao??"
" Là anh lừa em"
" Anh lừa em lúc nào chứ "
" Còn không phải à!!! Nếu không phải anh lừa em thì làm sao có Hứa Thành chứ, làm sao lại lòi ra một tiểu bảo bối hả??. Còn dám nói không có nữa đi "
" À!!! Thì muốn rước em về nhà nhanh thôi, cuộc sống độc thân anh chán rồi. Nên muốn có một gia đình ấm áp của riêng mình "
" Hay quá hay sao mà còn cười hả??. Tối nay ngủ sofa "
" Vợ ơi!!! Đừng mà, anh xem chồng yêu em như vậy mà, sao em lại nỡ để chồng ngủ sofa chứ"
" Còn nói nữa là ngủ thật đấy "
" Anh không dám nữa đâu, vợ đừng bắt anh ngủ sofa . Anh muốn ôm vợ anh ngủ mà "
" Em lên xem bảo bối ngủ chưa đây"
" Anh lên với vợ "
.....
Hết chương 116
(p/s: Cp tấu hài của năm,mặc dù tấu hài là vậy nhưng mà vẫn tìm cách phát cẩu lương cho mọi người luôn nè!!! Gia đình một nhà ba người hạnh phúc bên nhau mọi người ạ. Chắc là một hai chap nữa tui cho nu9 nhớ lại nhanh thôi á, nên mọi người chuẩn bị ăn cẩu lương tiếp nhé!!! Từ giờ đến lúc end sẽ có nhiều màn tung thính hơi nhiều đó, mọi người nhớ thưởng thức từ từ nhé. Mọi người nhớ tương tác cho tui thật nhiều bằng cách like và thương thương cho tui đó nha.Mọi người cũng nhớ ghé qua " Tình Yêu cuối cùng " để ủng hộ tương tác cho tui nha. Hẹn gặp nhau sau nhé, bye bye mọi người ??❤❤)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.