Tụ tập lần này, ở nhà Hứa Thiên mọi người đều cùng nhau hóa giải hiểu nhầm. Hứa Gia Lạc đứng lên nói với mọi người
" Tiểu Đồng!!! Trạch Tuấn!!! Anh trai!!! Tiêu Viễn!!! Tiểu Mạt!!!. Em muốn xin lỗi mọi người vì suốt thời gian qua. Đặc biệt là Tiểu Đồng, tôi muốn nói lời xin lỗi với cậu. Suốt thời gian qua tôi đã tự dằn vặt mình rất nhiều, cảm thấy có lỗi với cô nên hôm nay tôi muốn nói ra những lời này để bày tỏ thành ý của mình. Mong rằng cô sẽ tha thứ cho tôi được không??"
" Cô làm gì có lỗi với tôi sao??"
" Đúng là tôi có lỗi rất nhiều"
" Tôi không nhớ gì cả, nhưng mà cô yên tâm đi tôi sẽ tha thứ cả mà. Tôi có tấm lòng vị tha lắm luôn "
" Cảm ơn cô "
" Ây za!!! Mọi người xem hôm nay chúng ta cùng vui mà"
" Phải đó!! Mọi người hóa giải hiểu nhầm là vui rồi. Sau này chúng ta sẽ sống thật vui vẻ"
....
Ăn uống xong xuôi mọi người ai về nhà nấy của mình. Khi về đến nhà cô nói với anh
" Anh ơi!! Hôm nay em thấy có gì đó lạ lắm"
" Em bị làm sao à!!! Có cần đi đến bệnh viện khám hay không??"
" Em không sao ạ... Nhưng mà hôm nay hình như em thấy nhớ ra cái gì đó "
" Em nhớ được gì hay sao??"
" Em thấy cô Hứa Gia Lạc đó có hơi quen quen, em có cảm giác như đã gặp cô ấy ở đâu rồi đó "
" Em nhớ ra cô ấy sao??"
" Không phải ạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3259062/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.