Ngày hôm sau Tiểu Mạt rất đúng hẹn, đến nhà cô rất đúng giờ không lệch một giây. Lúc Tiểu Mạt đến thì ba mẹ cô đã đi làm rồi, nên chỉ có cô ở nhà một mình , vừa vào đến cửa Tiểu Mạt hoạt bát đã lên tiếng
" Ây gu!! Tiểu Đồng à ! Sao cậu đi chơi về sớm thế "
Thấy Tiểu Mạt đến cô vội vàng lao ra và nói " Thì mình nhớ cậu nên mới về đó "
" Xiii. Ai thèm cậu nhớ mình chứ "
" Aiza!! Mình mua rất nhiều quà nha! Cậu không cho mình nhớ thì quà để lại cho mình vậy "
Nhắc đến quà mắt Tiểu Mạt sáng lên, liền sốt sắng lên tiếng " Có chứ ! Mình nhớ cậu chết đi được ấy. Đâu quà của mình đâu "
Nghe Tiểu Mạt nói vậy cô vội vàng lên phòng lấy những món quà cho cô ấy, vừa thấy cô bước xuống cầu thang Tiểu Mạt đã lên tiếng hỏi cô " Sao rồi. Sang bên đấy được gặp anh ấy vui không? Cậu tỏ tình với anh ấy chưa "
Bị Tiểu Mạt nói trúng tim đen cô liền xấu hổ không lên tiếng, thấy cô như vậy Tiểu Mạt đã nói tiếp
" Cậu không nói, mình cũng biết cả rồi. Nhìn cái mặt cậu tràn đầy hạnh phúc thế kia cơ mà "
" Hả??? Cậu nói gì vậy?? Mình không hiểu cậu nói gì luôn "
Thấy cô xấu hổ Tiểu Mạt lại được đà trêu cô " Mình nói sự thật thôi, chứ đâu nói sai gì đâu. Chả nhẽ nói trúng tim đen của cậu rồi à "
" Đâu có, mình không có gì thật mà "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3258963/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.