Vài ngày sau khi anh đi cô cũng đã cảm thấy khá hơn một chút, định gọi điện thoại cho anh thì đúng lúc đó anh lại điện về trước cô. Cô hơi ngẩn ra rồi ấn nút nghe máy " Alo, anh Trạch Tuấn. Em cũng đang định gọi cho anh, không ngờ anh lại gọi cho em trước". Anh đáp lại cô một cách rất rành mạch và rõ ràng " Không phải chứ, mới xa nhau mấy ngày mà đã nhớ anh rồi sao?. Em có cần khẩn trương vậy không Tiểu Đồng. Anh biết là em nhớ anh nên là em không cần cố tỏ ra như là anh đã đi mấy năm rồi đấy". Nghe anh nói như vậy cô im lặng không nói gì, vài giây sau cô lên tiếng đáp lại anh "Em thấy anh tự tin thái quá rồi đấy. Anh cứ như là mình hoàn hảo lắm không bằng đấy. Xiii. Không thèm quan tâm đến anh nữa đâu"
Thấy cô im lặng hồi lâu mà không lên tiếng thì anh lật giọng lại" Được rồi, được rồi. Tiểu Đồng ngoan, từ nay anh sẽ không trêu Tiểu Đồng của anh nữa. Ngoan rồi anh thương nhiều nha!" Cô bỗng cảm thấy trong lòng mình ấm lên và vui sướng hơn mấy ngày vừa qua. Cô đáp lại anh" Anh khéo nịnh thât đấy! ". Nói chuyện với nhau một hồi lâu thì cô nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên từ trong điện thoại vọng ra nhưng không biết là ai đang định hỏi anh xem là ai thì anh đã cắt ngang nên cô chưa kịp nói " Đợi anh một chút, có người đang gõ cửa phòng" Cô nhẹ nhàng đáp lại " Vâng". Cũng không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3258949/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.