Buổi tối, Điền Hạ nằm trong ổ chăn mềm mại, lăn qua lộn lại, trong đầu đều là âm thanh của Diệp Dương Hi.
"Điền Hạ, tớ từng muốn trong loa phát thanh của trường nói cậu là bạn gái của tớ."
"Tớ phải làm sao cậu mới có thể đáp ứng công khai quan hệ của chúng ta?"
Anh dán trong hõm vai của cô làm nũng, ủy khuất giống như đứa trẻ không ăn được kẹo.
Điền Hạ tung chăn lật người, nhịn không được nghĩ, nói cho mọi người biết quan hệ của bọn họ, anh đối với chuyện này thật sự quan trọng vậy sao? Mà nếu mọi người đều biết, không biết chuyện này còn rắc rối đến đâu?
Diệp Dương Hi từ trong nhà Điền Hạ đi ra đã mười giờ, bọn Hạ Ký Thanh gọi tới liên tục sắp làm điện thoại anh nổ tung, nhưng anh nhất quyết vẫn không đi qua.
Một cú điện thoại cuối cùng bị người trên đường chặt đứt, tiếng chuông đột ngột chấm dứt, theo chút âm thanh cuối cùng biến mất tựa hồ có thể cảm giác được lửa giận của Hạ Ký Thanh bùng nổ.
Nghĩ đến ngày mai bọn Hạ Ký Thanh khả năng sẽ trực tiếp đến trường học phong sát, anh vẫn gọi cho Hứa Thiên Kỳ một cuộc, " "Mint" chỗ có cái bục, cậu tới đi? Bọn A Ký đều ở đấy."
Hứa Thiên Kỳ vừa nghe liền hiểu được đi chơi, cũng mặc kệ bên ngoài khắp nơi là băng tuyết hay núi đao biển lửa, thay quần áo liền xông ra.
Diệp Dương Hi tắm rửa xong nằm trên giường, hơi ấm của Điền Hạ phảng phất còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-la-vien-keo-vi-bo/2545143/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.