Năm người bọn họ ở trên đường lắc lư một tiếng cũng không tìm được nhà hàng nào còn phòng trống, Nguyên Khang tức giận đem kẹo cao su nhét vào miệng liều mạng ăn: "***. sao lại nhiều người như vậy? Thôi, vẫn nên đến chỗ dì của tôi đi!"
Dứt lời, hắn vung tay xoay người rời đi.
Hạ Ký Thanh đưa mắt nhìn hàng người xếp ở quán lẩu nơi góc đường, cũng cầm kẹo cao su, đi theo phía sau Nguyên Khang, "Đầu trọc, gọi cho dì của cậu trước."
Điền Hạ cùng Diệp Dương Hi đi cuối cùng, một mình Chu Giai Lệ mang theo bánh ngọt đi ở giữa, cô ta vốn muốn hút thuốc, tay vừa mò vào trong túi liền nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng ho khan.
Hơi sững sờ, cười khổ thu tay, đi nhanh về phía trước không quay đầu lại.
Diệp Dương Hi từ trong túi lấy ra viên kẹo bơ, lột cho Điền Hạ một viên, tự mình ăn một viên, thời điểm hai người nói chuyện đều có thể ngửi thấy mùi kẹo thơm ngọt.
Lần trước sau khi bị khói thuốc cùng mùi rượu trên người Diệp Dương Hi hung qua một lần, Điền Hạ đối với mùi hương này đặc biệt nhạy cảm. Một khi cảm nhận được trên người anh có mùi thuốc lá, cô sẽ cùng anh cách thật xa, ngay cả trên xe cũng không muốn cùng anh đứng chung một chỗ.
Dưới cơn giận Diệp Dương Hi cố ý ở lại quán net một đêm làm cho cơ thể ám toàn mùi thuốc lá, buổi sáng chặn trước cửa nhà Điền Hạ, thấy cô liền hôn xuống.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-la-vien-keo-vi-bo/2545130/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.