*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiêu Trường Uyên đứng dậy, nhìn theo hướng mùi máu tỏa ra.
Mùi này tỏa ra từ người Vân Phiên Phiên.
Người Tiêu Trường Uyên cứng đờ.
Đồng tử của chàng co rút dữ dội, tim đập loạn xạ.
Vợ chàng bị thương!
Nàng bị thương từ bao giờ?!
Chẳng lẽ chàng làm nàng giận quá nên nàng chảy máu sao?!
Nghĩ đến đây, mặt Tiêu Trường Uyên cắt không còn giọt máu.
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng như ngọc bỗng chốc trở nên trắng bệch như tờ giấy.
Chàng hoảng loạn vươn tay ra, định cởi quần áo của cô, xem xét vết thương cho cô.
Dây lưng của cô thắt rất chặt.
Toàn thân Tiêu Trường Uyên lạnh toát, mặt mỗi lúc một tái đi, đầu ngón tay đang nắm lấy đai lưng của cô không khỏi run rẩy.
Vân Phiên Phiên đang trong giấc mộng, thấy bụng mình quặn lên.
Cô nhíu hàng mày đẹp, tỉnh lại vì đau.
Vừa mở mắt ra.
Thì cô bỗng thấy Tiêu Trường Uyên đang cúi đầu tháo thắt lưng quanh eo mình đúng lúc này.
Vân Phiên Phiên: “!!!”
Tên bạo quân tà ác này rốt cuộc không khống chế nổi dục vọng của hắn nữa, tính sàm sỡ mình đấy à?!
Một thiếu nữ xuyên sách chính nghĩa há có thể ngồi không chờ chết?!
Vân Phiên Phiên hít khí lạnh vào, đột nhiên giơ tay cho Tiêu Trường Uyên một cái bạt tai.
Mặt cô tái đi, cô che kín áo quần lại, hốc mắt đỏ hoe, căm tức nhìn Tiêu Trường Uyên.
“Tên cầm thú này, anh tính làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-kho-quen-cua-bao-quan-mat-tri-nho/231293/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.