Việc đầu tiên Vân Phiên Phiên làm sau khi quay lại làng họ Giang chính là đưa bánh xốp hoa mai của Tự Châu đến nhà Giang Thúy Thúy.
“Thúy Thúy, mau tới xem tôi mang món ngon gì cho cô này!”
Cổng nhà không khoá, Vân Phiên Phiên bưng điểm tâm vào trong sân, ai ngờ lại thấy Trần Phạp Thiện đi ra từ nhà chính.
Sắc mặt Trần Phạp Thiện vẫn xanh xám ốm yếu, ôn hòa lịch sự như trước giờ.
Nhưng lần này, trong ánh mắt của hắn lại vương chút u sầu.
Trần Phạp Thiện nhìn thấy Vân Phiên Phiên thì khựng lại, dường như hơi ngỡ ngàng.
“Phiên Phiên cô nương.”
Vân Phiên Phiên gật đầu với hắn.
Hai người chào hỏi nhau, đoạn Trần Phạp Thiện rời khỏi nhà Giang Thúy Thúy.
Giang Thúy Thúy đi ra từ trong phòng, nhìn thấy Vân Phiên Phiên, ánh mắt sáng lên.
“Phiên Phiên, cô đã về rồi!”
Vân Phiên Phiên mặt mày hớn hở, giơ món bánh xốp hoa mai đang cầm lên.
“Tôi còn mang cả đặc sản của đất Tự Châu về cho cô này.”
Hai cô nàng xinh đẹp mà ở cạnh nhau thì luôn không hết chuyện. Vân Phiên Phiên kể hết những việc tai nghe mắt thấy trong khoảng thời gian này cho Giang Thúy Thúy nghe. Giang Thúy Thúy nghe xong thì hâm mộ ra mặt: “Hai người đi xa ghê, tôi lớn bằng chừng này mà chỗ xa nhất từng đi cũng chỉ là phố huyện.”
Vân Phiên Phiên vốn định nói lần sau đi đạp thanh tôi sẽ đưa cô đi cùng, nhưng nhớ tới dục vọng độc chiếm đáng sợ của Tiêu Trường Uyên với mình, cô bỗng thấy hãi hùng. Vì thế lời đã dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-kho-quen-cua-bao-quan-mat-tri-nho/1020866/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.