“Tiểu Cốc, chớ có vô lễ…”
Một thanh niên mặc bộ áo bào dài màu chàm, tuổi chừng hơn 30 đi ra từ Đạo Ký.
Nếu như khuôn mặt thằng bé nọ chỉ giống Giản Để Nguyệt 50%, thì người thanh niên này phải giống ông đến 80%.
Hàng lông mày và đôi mắt của anh ta quả thực như được khắc ra từ cùng một khuôn với Giản Để Nguyệt.
Người thanh niên áo chàm bước nhanh tới trước mặt mọi người, bế bé trai lên, liên tục cúi đầu xin lỗi Giản Để Nguyệt.
“Cụ ơi, xin lỗi cụ ạ, thằng cún nhà con hỗn quá, quấy rầy cụ rồi…”
Người thanh niên bế thằng bé trong lòng, anh vừa xin lỗi Giản Để Nguyệt, vừa ngước mắt lên nhìn Giản Để Nguyệt.
Giản Để Nguyệt cũng đang nhìn anh.
Mắt hai người chạm nhau, họ cùng ngơ ngẩn.
Người thanh niên thẫn thờ nói: “Sau cụ với con lại…”
Vân Phiên Phiên ngây ra như phỗng, cô không ngờ trên đời lại có hai người giống nhau như thế.
Giản Để Nguyệt định thần lại từ hoảng hốt.
Ông do dự hỏi: “… Cậu là con cháu của dòng họ Giản ở Cẩm Châu à?”
Giản Để Nguyệt sinh ra trong dòng họ Giản ở Cẩm Châu. Thuở ấy ông ruồng rẫy nàng A Nhu rồi quy ẩn trong núi rừng. Cha mẹ thất vọng tột đỉnh về ông, đã cắt đứt quan hệ máu mủ với ông. Ngày lễ ngày Tết, hai anh trai của ông thường tới rừng trúc thăm hỏi ông. Nhưng lần nào ông cũng hờ hững lạnh nhạt với họ. Lâu dần, các anh của ông thất vọng buồn lòng. Sau này anh trai ông cưới vợ sinh con, có cuộc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-kho-quen-cua-bao-quan-mat-tri-nho/1020865/chuong-53.html