*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm sau, Vân Phiên Phiên rời giường vào buổi sáng, mơ màng ra sân rửa mặt.
Rửa mặt xong, việc đầu tiên cô làm là tưới nước cho mấy cành mai trong vườn, sau đó cô vào bếp thả lũ gà trong chuồng sắt ra.
Thời tiết mùa Đông giá rét, ngày ngắn đêm dài, Vân Phiên Phiên lo đám gà không chịu được trời Đông rét mướt, nên mỗi ngày trước khi trời tối cô đều lùa gà vào chuồng sắt, để chúng trong bếp qua đêm, tới sáng hôm sau mới thả chúng khỏi chuồng gà.
Đám gà sổ lồng, chạy loạn khắp sân, có chú thậm chí còn vỗ cánh bay lên.
Tiếng gà gáy vang vọng hết lần này đến lần khác trong làng họ Giang.
Cả làng họ Giang đều thức giấc.
Vân Phiên Phiên múc một ít gạo kê bằng bát con, rải gạo kê ra đất.
Lũ gà xông xáo ùa lên cúi đầu mổ gạo, kêu ríu ra ríu rít. Cô nuôi chúng gần nửa năm, đám gà con lông xù vàng ươm trước kia giờ đã thành gà choai choai.
Trông vừa đáng yêu vừa ngon mắt.
Vân Phiên Phiên không khỏi ngắm chúng thêm một lát bằng ánh mắt trìu mến.
Bụng cô sôi ùng ục vì đói.
Ngày nào Tiêu Trường Uyên cũng thức dậy rất sớm, lúc này chàng đã vào bếp nhóm lửa nấu cơm rồi. Bữa sáng hôm nay là cháo thịt xé phay với rau, ăn kèm thêm rau chua mà Giang Thúy Thúy bồi thường cho cô. Vân Phiên Phiên mau mắn ăn xong, chạy vào bếp rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-kho-quen-cua-bao-quan-mat-tri-nho/1020856/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.