Thái dương Phương Tri Ngộ giật một cái: "Tiểu Lý?" 
"Đúng vậy," Lâm Nhược nói, "Cậu ấy chuyên tắm rửa cho thú cưng trong tiệm đó." 
Phương Tri Ngộ ngoài cười nhưng trong không cười: "Tôi giống thú cưng lắm à?" 
"Không, không phải," Lâm Nhược chột dạ lẩm bẩm, "Chẳng phải đều là tắm sao? Cũng đâu khác gì chứ?" 
Phương Tri Ngộ: "Tôi không thích người lạ tới nhà mình." 
Anh thở dài rồi buồn bã nói: "Thôi, để tôi tự tắm vậy." 
Anh đẩy xe lăn tới phòng tắm, đến cửa chống tay lên ghế muốn đứng dậy nhưng chân mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào xuống đất. 
"Này!" Lâm Nhược vội vàng đi tới đỡ anh, "Anh cẩn thận một chút!" 
"Không sao," Phương Tri Ngộ khập khiễng đẩy Lâm Nhược ra, "Quen rồi sẽ ổn thôi." 
Cái gì gọi là quen rồi sẽ ổn?! Lâm Nhược giật mình nghĩ, anh còn muốn ngã thêm mấy lần nữa à?! 
"Đừng lộn xộn," Hắn vẫn không đành lòng, bất đắc dĩ nói, "Để tôi giúp anh vậy." 
Lúc này Phương Tri Ngộ mới thôi vùng vẫy rồi nói: "Phiền cậu quá." 
"Nói trước luôn nhé," Lâm Nhược lại nói, "Tôi chưa bao giờ tắm cho ai đâu, tắm không sạch thì đừng trách tôi đó." 
Phương Tri Ngộ cười ôn hòa: "Ừ." 
Lâm Nhược đã lớn chừng này mà động vật nhỏ cũng chưa từng tắm, giờ phải tắm cho một người sống sờ sờ. 
Hắn vặn nước tắm rồi nhớ lại cách tắm chó tắm mèo của Tiểu Lý mọi ngày, chắc cũng không khó lắm, vừa quay đầu thì thấy Phương Tri Ngộ đã cởi áo ra, lồng ngực rắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-doi-bao-nuoi/3155590/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.