Diệp Nhiên nheo mắt lại, nghe thấy Lục Nam Châu gọi khẽ: "Nhiên Nhiên......"
Trong lòng cậu chấn động, sững sờ nhìn Lục Nam Châu ngồi cạnh giường mỉm cười nhìn mình.
"Anh......" Cậu thảng thốt hỏi, "Sao anh lại ở đây?"
Chẳng biết cậu nghĩ đến điều gì mà đột nhiên hoảng hốt đẩy người trước mắt ra, vừa khóc vừa nói: "Đừng, anh đừng tới đây, đau lắm...... Em không muốn anh tới đây......"
"Anh tới đón em mà," Lục Nam Châu đưa tay ôm cậu rồi dịu dàng nói, "Nhiên Nhiên, về nhà thôi."
Diệp Nhiên bất chợt tỉnh mộng, nắng sớm xuyên qua khe màn hắt vào phòng.
Cậu nép trong ngực Lục Nam Châu, tay chân quấn giao, ngực dán ngực ấm áp.
Diệp Nhiên nhất thời hoảng hốt, ván giường lạnh lẽo trong mơ vẫn rất chân thực, ngay cả cơn đau cũng giống như in sâu vào xương tủy, vừa nhớ tới lại kìm không được run rẩy.
Nhưng trong mơ có Lục Nam Châu. đam mỹ hài
Lần đầu tiên cậu gặp được Lục Nam Châu trong nỗi sợ hãi vô tận này.
Về nhà cũng không thể nhịn đói mà về được, sau khi thu dọn xong, hai người lái xe tìm chỗ ăn.
Phố phường Nguyên Thị rất náo nhiệt, ngựa xe như nước, đông như trẩy hội.
Lục Nam Châu dừng xe ven đường rồi dẫn Diệp Nhiên vào ăn sáng, sau đó lại kéo người đi dạo.
Diệp Nhiên đang đi bỗng nhiên dừng lại.
Lục Nam Châu nhìn theo ánh mắt cậu, thấy cách đó không xa có một phòng trưng bày treo đầy tranh, không ít người dừng chân thưởng thức.
Tim Lục Nam Châu thắt lại, đủ cảm xúc ngổn ngang trong lòng.
Nhiên Nhiên của anh xuất sắc như vậy, từ thời đại học đã giành được không ít giải thưởng, nếu không mất đi năm năm này có lẽ đã sớm mở triển lãm tranh của riêng mình.
Diệp Nhiên rũ mắt, tiếp tục đi tới trước.
Lục Nam Châu kéo cậu lại nói: "Vào xem đi."
Diệp Nhiên lắc đầu: "Không cần đâu."
Nhưng Lục Nam Châu vẫn kéo cậu đi tới đó, còn cười nói: "Xem kỹ một chút, sau này chúng ta tự mở triển lãm tranh cũng có kinh nghiệm đúng không?"
"Tránh ra," Trần Du bực mình đẩy anh ra, "Đừng cản tớ chào hỏi em dâu......"
Hắn im bặt rồi ngây ngốc nhìn người đứng sau lưng Lục Nam Châu.
Cũng nhiều năm rồi Diệp Nhiên không gặp Trần Du, còn chưa nghĩ ra nên nói gì với hắn thì thấy hắn khiếp sợ quay đầu nhìn Lục Nam Châu: "Mẹ kiếp, cậu...... chơi thế thân à?"
Diệp Nhiên, Lục Nam Châu: "......" Mắt cậu bị sao vậy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]