Lâm Nhược mở to mắt, ngơ ngác nhìn gương mặt Phương Tri Ngộ gần trong gang tấc. Hơi thở ấm áp bao trùm lấy hắn, không còn chớp nhoáng như lần trước mà càng sâu hơn, môi lưỡi bị mút run lên, đầu óc choáng váng từng cơn. 
Bỗng nhiên hắn nhớ lại Phương Tri Ngộ nói: "Dù sao cũng là đàn ông, hôn một cái có sao đâu?" 
Lâm Nhược lập tức nổi giận, đột ngột đẩy người ra. 
"Gì mà không sao?! Đàn ông thì có thể hôn bừa bãi à?!" 
Phương Tri Ngộ bị quát sững sờ, sau đó mới hiểu ra hắn nói gì, nhịn không được cười một tiếng. 
Lâm Nhược càng tức hơn, "Anh cười cái gì?!" 
Phương Tri Ngộ ngước nhìn hắn: "Tới đây." 
Lâm Nhược không nhúc nhích, "Làm gì?" 
Phương Tri Ngộ bỗng nhiên đưa tay kéo người lại rồi đè vào ghế salon, "Em tin thật đấy à? Ngốc quá." 
Lâm Nhược ngơ ngác: "Hả?" 
"Không phải hôn bừa bãi," Phương Tri Ngộ đưa tay xoa môi hắn rồi nói khẽ, "Vì thích nên mới hôn." 
Lâm Nhược càng mờ mịt hơn, "Thích, thích?" 
"Đúng vậy," Phương Tri Ngộ chân thành nói, "Thích kiểu muốn làm bạn trai em." 
Bạn trai...... Đầu óc Lâm Nhược hỗn loạn tưng bừng, nói năng lộn xộn: "Không có, không có tiền, tôi không có tiền thuê anh đâu." 
Phương Tri Ngộ cười nói: "Không cần tiền, tiền của anh cũng để em giữ hết. Sau này anh chỉ làm bạn trai cho mình em thôi được không?" 
Lâm Nhược kinh ngạc nhìn anh hồi lâu, tựa như không hiểu anh đang nói gì. 
"Nếu em không nói," 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-doi-bao-nuoi/1909698/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.