Ăn xong bữa cơm, Hạ Vy dọn dẹp sạch sẽ rồi đi ra phòng khách, đang định cất tiếng hỏi mẹ thì cô khựng lại. Mẹ cô đang nói chuyện với ai đó.
- Cô bắt con gái tôi phải đi bộ đến trường sao, xa như vậy mà cô để nó đi bộ, làm mẹ cái kiểu gì thế?
- Anh thì làm được gì chứ, con bé sẽ đi xe buýt không cần đi bộ.
- Con gái tôi không cần phải chen chúc mỗi ngày để đi đến trường.
- Tôi làm sao là việc của tôi, anh trước giờ đâu quan tâm nó ra sao, ốm đau cũng chỉ đưa tiền, con bé giờ có khi còn chẳng nhớ mặt cha nó.
- Cô im đi, chưa ly hôn đâu, đến lúc ra tòa tôi sẽ giành con bé bằng mọi giá.
- Anh làm sao mà chăm lo được cho nó chứ?
Tiếng cãi vã cứ tiếp tục như thế, Hạ Vy nép sát vào bức tường, nước mắt cô không ngừng tuôn rơi. Cô lặng lẽ đi lên phòng riêng của mình, đóng chặt cửa.
Đáng lẽ ra, ngày đầu tiên đến trường của cô, cô sẽ đi xe riêng của cha hay xin tiền mẹ đi xe buýt nhưng như vậy cô không muốn. Hôm trước cũng thế, cha mẹ cô cãi nhau liên hồi, cô đành trốn đi bộ chứ không đợi xe nào cả. Mẹ biết cô khó xử nên cũng không ngạc nhiên khi cô đi bộ tới trường rồi lại lặng lẽ về nhà.
Hôm nay lại nữa sao? Cô nghe thấy từ “ly hôn”, cô sắp phải chọn lựa giữa cha và mẹ, chuyện này không khó, cô đương nhiên chọn mẹ, thế nhưng cha cô đâu dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-toi/229381/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.