Edit: Sa
Sau ngày nghỉ, mức độ nhiệt tình dành cho công việc của trợ lý Tề dâng cao, ngày lên đường, mới sáng sớm anh ta đã xách hành lý tới đón Ngôn Sơ Âm.
Trợ lý Tề tới quá sớm, vừa ra khỏi thang máy là tới trước cửa nhà Ngôn Sơ Âm nhấn chuông, người mở cửa quả nhiên là Thẩm Gia Thụy.
Thẩm Gia Thụy đeo tạp dề, tay cầm xẻng, dùng hình ảnh vượt quá sức tưởng tượng để tiếp đón trợ lý của mình: “Cô ấy còn đang thu xếp, vào ngồi chờ một lát. Ăn sáng chưa?”
Trợ lý Tề gật đầu ngay tắp lự: “Ăn rồi ạ, Thụy ca cứ mặc em.”
Thẩm Gia Thụy thực sự mặc kệ anh ta, ném câu “Tự ngồi đi” rồi đi vào bếp.
Trợ lý Tề thở phào nhẹ nhõm, mới sáng sớm Thụy ca đã thức dậy nấu bữa sáng cho chị Ngôn, chẳng lẽ anh ta có mắt như mù lại đi gật đầu? Cho dù chưa ăn thì cũng phải nói là ăn rồi. Hơn nữa, đi theo Thụy ca nhiều năm, anh ta biết quá rõ Thụy ca sống an nhàn, sung sướng thế nào, tuy gần đây Thụy ca nổi hứng tìm tòi nấu nướng nhưng dẫu sao cũng là tay mơ, trừ khi anh ấy có tài năng bẩm sinh, không thì trợ lý Tề không tin thức ăn anh ấy nấu có thể ngon lành được. Bữa ăn tình yêu của Thụy ca cũng chỉ có người yêu của anh ấy được hưởng, anh ta sợ dạ dày của mình không có phúc hưởng thụ.
Trợ lý Tề đi vào phòng khách mà lòng không hề thấy mất mát, còn nghĩ phải cách xa một chút để Thụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617342/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.