Edit: Sa
Thẩm Gia Thụy vào nhà, không xách hành lý vào phòng ngủ ngay, bây giờ còn chưa tới mười giờ sáng, chắc Ngôn Sơ ÂM vẫn chưa dậy.
Bình thường vào ngày nghỉ, cô thích ngủ nướng, hơn nữa mấy ngày nay bận quay chương trình và MV, tuy anh không có ở nhà nhưng vẫn biết cô vất vả nhường nào.
Đang đi về phía phòng ngủ, nghĩ vậy, Thẩm Gia Thụy ngừng bước rồi đi ngược lại ra phòng khách, vừa đi vừa cởi áo khoác, vất áo lên thành sofa rồi nằm dài ra ghế.
Anh khá mệt, hôm qua kết thúc concert đã mười một giờ, ráng thức đợi cô quay xong rồi mới gọi điện cho cô, lúc cúp máy thì trời đã gần sáng, ngủ chưa tới hai tiếng lại phải dậy để thu xếp hành lý cho kịp chuyến bay. Về tới nhà, gân cốt của Thẩm Gia Thụy được thả lỏng, người mệt rũ, nằm cứng đờ, cũng chả buồn tắm, vừa nằm xuống là cơn buồn ngủ ập tới. Nhưng anh không ngủ say, vừa nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ, anh động đậy mắt nhưng cuối cùng vẫn không mở ra nổi, bèn uể oải vẫy tay.
Ngôn Sơ Âm tăng tốc, cô không ngờ Thẩm Gia Thụy lại về sớm thế, trong lúc mơ màng nghe thấy tiếng mở cửa nên tỉnh ngủ, đoán có lẽ là anh về nhưng cũng không dám quá hy vọng, đi ra nhìn thử thì thấy anh nằm bẹp dí trên sofa.
Đợi Ngôn Sơ Âm tới gần, Thẩm Gia Thụy mới mở mắt, ngồi dậy kéo cô ngồi xuống cùng, sau đó lại nằm xuống, gối đầu lên đùi cô rồi nhắm mắt lại.
Tuy cơ thể rã rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617341/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.