Editor: Olwen_5
Dặc Trầm lui về sau nửa bước, bộ dáng hình như có vài phần bừng tỉnh, khuôn mặt lại trầm tĩnh xuống.
Qua hồi lâu sau, mới nâng đôi mắt nhìn về phía cô, nhìn qua có vài phần lạnh nhạt, mũi rất cao, môi mỏng, nhìn qua giống người bạc tình, nhưng hắn không phải vậy.
Cô không cùng hắn hôn môi.
Khương Ninh nhìn chằm chằm môi hắn vài giây, rất nhanh đã rời đi, cô rất nhớ cũng rất muốn hôn hắn, nhưng cô biết hiện tại không thể.
Dặc Trầm thấy cô ngó trái ngó phải, cuối cùng đem tầm mắt đặt ở trên vai hắn, chính là không xem hắn vào mắt.
Hắn hỏi “Em kết hôn khi nào?”
Cô có vài phần chần chờ “Anh……” Nhìn qua giống như có chút do dự.
Vì thế Dặc Trầm cười nhạo một tiếng, vừa rồi tức giận giờ lại được làm lạnh, thậm chí có chút đau đớn khó chịu, hắn giật giật khóe môi.
Lúc sau, hắn mở miệng “Không cần ở chỗ này nữa, trước tiên rời đi nơi khác cùng anh, có cần mang theo gì không?”.
Cô hé miệng đang muốn nói, Dặc Trầm cũng không cần biết cô sẽ nói gì, vì thế dẫn đầu đánh gãy lời cô “Không cần mang theo cũng được, có thể đi mua”.
Sau đó, hắn bổ sung "Anh sẽ không làm gì em, cũng không nên sợ hãi như thế”.
Cô trầm mặc một lát, vẫn lựa chọn cười lại với hắn, nụ cười trước sau như một vẫn dịu dàng động lòng người, nhưng cô vẫn là không nói.
Hai người lần thứ hai lên xe, Khương Ninh cũng không mang gì theo, bởi vì trên mạng có địa chỉ nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao-da-tro-ve/262302/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.