Lục Dĩ Hoài đặt tay lên người thiếu nữ, giữ chặt lấy cô.
Ngu Trà sợ hết hồn, muốn tránh ra nhưng không thành công, ngón tay bị anh giam trong lòng bàn tay anh, lan dần đến trái tim và bắt đầu run rẩy theo.
Cô hỏi: "Cậu muốn làm gì thế?"
Lục Dĩ Hoài nói: "Dạy cho cậu."
"..."
Ngu Trà cho rằng Lục Dĩ Hoài dạy bằng miệng chỉ điểm cho cô, lại không ngờ rằng anh sẽ tự cầm tay dạy cho cô, mang theo nhịp điệu không cho cô rời khỏi đó.
Anh ở sau lưng cô, cầm lấy tay cô, giúp cô điều chỉnh tư thế rồi nhẹ nhàng dẫn dắt cô vung gậy.
Trước đây Ngu Trà từng xem cảnh nam chính dạy nữ chính chơi Game hoặc là tư thế đánh Bi-a trong phim, bọn họ cách nhau rất gần, mà bây giờ bọn họ không tính là quá gần nhưng lại cho cô cảm giác giống như thế.
Cuối cùng, cô cũng đã biết tại sao lúc đó những người nữ chính bị mất tập trung, bởi vì bọn họ hoàn toàn không thể tĩnh tâm được...
"Đừng thất thần."
Càng lúc tai của Ngu Trà càng đỏ lên, cô thở phào một hơi, đặt hết tinh thần vào gậy đánh Golf trên tay.
Cô nhỏ giọng hỏi: "Cậu khẳng định như thế này là sẽ không đánh hụt sao?"
"Cậu thấy thế nào?" Lục Dĩ Hoài cười, gương mặt lạnh lùng như toà núi băng đang hoà tan, chảy ra từng giọt từng giọt nước suối trong vắt, "Nếu như còn đánh hụt nữa thì cậu sẽ làm thế nào?"
Ngu Trà suy nghĩ một chút, "Vậy thì không đánh nữa."
Cô cũng không phải là dân chơi Golf chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-giao-ba/1275492/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.