Năm đó khi Cố Thanh Hoài mới gia nhập Lực lượng Cảnh sát Vũ trang, hai người cách nhau hơn nửa đất nước, mất ba bốn tiếng ngồi máy bay, hơn hai mươi tiếng đi tàu hỏa.
Dịp Trung Thu, anh nói sẽ dẫn cô đi xem pháo hoa. Qua video, cô gái nhỏ mắt sáng rực, cười tươi nhìn anh.
Anh hỏi: "Vui thế à?"
Cô gật đầu, ánh mắt trong veo, nghiêm túc nói: "Có thể gặp anh nên em rất vui."
Anh mỉm cười: "Nhớ anh đến thế ư?"
Ngay lập tức cô đỏ mặt, nhưng vẫn cụp mắt xuống và gật đầu.
Anh kề sát vào, nói nghiêm túc: "Nhớ anh làm gì? Nhớ anh hôn em hay nhớ anh ôm em?"
Mặt cô gái đỏ bừng như sắp bị bỏng, sau đó cô nhìn anh, thành thật nói: "Nhớ hết."
Tổng cộng chỉ có ba ngày nghỉ phép.
Vì muốn tiết kiệm thời gian đi đường, Chung Ý mới bắt đầu đi làm, không nỡ mua quần áo có giá 100 tệ để tiết kiệm mua vé máy bay.
Nhưng khi cô xuống máy bay chuyển sang xe buýt để đi đến nơi quân đội đóng quân, đột nhiên quân đội ban hành lệnh khẩn cấp---
Kẻ buôn ma túy mà họ theo dõi suốt nửa năm bất ngờ nhập cảnh vào dịp Trung thu năm nay.
Khi anh gọi cho Chung Ý, cô vui vẻ nói với anh: "Còn mười phút nữa là em đến nơi rồi."
Anh nói có nhiệm vụ khẩn cấp, phải lên đường ngay nên họ không thể gặp mặt được. Cuối cùng, anh lại thì thầm nói xin lỗi.
Bên kia điện thoại im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-em-thuoc-ve-anh/3722782/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.