"Lực Coulomb chỉ áp dụng cho các điện tích điểm, công thức như sau.."
Đồng Miểu hơi quay người sang bên cạnh, tay cầm bút chì nhẹ nhàng viết công thức lên giấy.
Tư Trạm lười biếng dựa lưng vào ghế, vắt chéo chân, khó khăn nhìn lên.
Đồng Miểu quay đầu lại liếc hắn nhắc khẽ: "Cậu có nghe bài không vậy?"
Tư Trạm miễn cưỡng lấy lại tinh thần, ngồi thẳng người, cũng không để ý gọng kính trượt khỏi sống mũi.
"Nghe chứ.."
Đồng Miểu nhìn xuống cổ tay, kim giờ màu vàng đang chỉ 12h đêm.
Quả thực đã muộn rồi.
Khi cô chuyên tâm làm bài tập còn có thể vực dậy tinh thần, còn nếu như giống Tư Trạm chỉ ngồi bên cạnh nghe thì cô chịu không nổi.
Nhưng hắn không nói đi ngủ, mà nhất định kiên trì chống mí mắt.
Đồng Miểu liếc nhìn gọng kính sắp trượt đến miệng, nhẹ nhàng nói: "Cậu không bị cận thị sao lại đeo kính?"
Tư Trạm nhấc tay tháo kính gọng vàng xuống, dùng đầu ngón tay xoa nhẹ mắt kính, chớp mắt: "Cái này gọi là tu luyện khí chất, đeo vào thấy mình thật là tri thức."
Đồng Miểu thích thú lắc đầu, mắt hạnh không nhìn hắn nữa: "Bỏ đi, ngày mai làm tiếp."
"Bộp" Cô đóng sách lại, muốn đứng dậy nghỉ ngơi.
Tiếng đóng sách hơi lớn, Tư Trạm giữ chặt cô, cơn buồn ngủ của hắn lập tức tan thành mây khói.
"Này, cậu giận à?"
Vốn là hắn nhờ Đồng Miểu giúp hắn ôn tập, kết quả hắn lại ngủ quên, nghĩ kiểu gì cũng thấy đấy là không phải phép.
Đồng Miểu ngây ngô lắc đầu: "Không phải, ngày mai còn phải lên lớp, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171413/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.