Một bữa cơm ăn không có vị gì, sau đó Đồng Miểu còn lấy chai rượu của cô đi.
Khương Dao ngã xuống bàn nấc lên, đôi mắt vẫn không rời khỏi Quý Nhược Thừa.
"Tớ gọi Tư Trạm tới đón tụi mình rồi, phải về nghỉ ngơi sớm, ngày mai còn phải đi học nữa."
Đồng Miểu vươn tay nhẹ nhàng vén những sợi tóc rối ra sau tai cho cô.
Phục vụ thấy tâm trạng cô không tốt nên đặc biệt đem tới gấu ôm lớn. Khương Dao mơ màng ôm vào ngực, yếu ớt không có chút sức nào.
Tư Trạm tới rất nhanh, bò bít tết còn chưa nguội hẳn thì hắn đã nhanh chân bước vào nhà hàng.
Đồng Miểu thấy hắn như thấy tâm phúc, vẫy tay.
Tư Trạm ngồi cạnh Đồng Miểu, phục vụ chu đáo mang tới một bộ đồ ăn.
Tư Trạm không dùng mà tự nhiên lấy nắm lấy tay Đồng Miểu đang cầm nĩa, cắm một miếng bít tết cho vào miệng.
Đồng Miểu sợ run lên, tay bị hắn nắm chặt không thể rút lại.
Cô không khỏi đỏ bừng mặt.
Khương Dao ngước mắt, ngón trỏ gõ bàn chu môi nói:
"Ê ê, ở đây có chó F.A nè, đừng có rắc thính chó nữa được không vậy?"
Đồng Miểu yên lặng rũ mắt, nắm tay co lại dưới đùi, nháy mắt.
Tư Trạm dùng khăn giấy lau miệng, nhếch môi liếc thoáng qua Quý Nhược Thừa bàn bên trái rồi châm chọc: "Không có tiền đồ."
Khương Dao lườm hắn: "Cậu tưởng ai cũng mềm mại giống mèo con mặc cho cậu ghẹo chắc."
Tớ không có nha... Đồng Miểu thầm cãi lại.
Tư Trạm nhíu mày, rõ ràng không hài lòng với câu đùa này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171412/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.