Quý Nhược Thừa dựa vào trên ghế, tùy ý mở máy tính ra, tra tư liệu thiết kế người máy của Tư Trạm.
Rất nhanh, Tư Trạm đã đẩy cửa vào, chào hỏi với Quý Nhược Thừa.
“Thầy Quý.”
Quý Nhược Thừa gật đầu, vẫy tay với anh: “Em tới đây.”
Tư Trạm cầm theo hộp chocolate, đi đến bên cạnh Quý Nhược Thừa, tùy ý đặt chocolate trên bàn làm việc của thầy ấy.
Nhưng hiển nhiên, Quý Nhược Thừa không thèm nhìn hộp chocolate được gói tinh xảo lấy một cái.
“Trình tự phép tính của em không tồi, cuộc thi toàn quốc không có vấn đề gì lớn.”
Quý Nhược Thừa dứt lời, dừng một chút, giương mắt nhìn nhìn Tư Trạm.
Tư Trạm nhướng mày: “Nhưng mà?”
Quý Nhược Thừa điềm đạm cười, biết Tư Trạm hiểu được ý của mình: “Nhưng muốn đoạt giải ở VEX, thầy khuyên em nên tìm một đồng đội giỏi vật lý toán học, giúp em làm tốt hơn.”
Tư Trạm hơi chau mày nhưng khó nhận ra.
“Thầy nói tốt không phải tốt bình thường.” thầy ấy nhẹ nhàng giật con chuột, bật giao diện lên.
Là trang web của cục giáo dục, ở trên là bảng xếp hạng của cuộc thi lần trước.
Tên Thịnh Hoa nằm ở vị trí đầu bảng, ngay sau đó chính là tin của các đội viên.
“Thấy Đồng Miểu thế nào, em dạy cho em ấy, em ấy hẳn sẽ hiểu rất nhanh.” Quý Nhược Thừa dứt lời, ngước mắt nhìn Tư Trạm.
Thật ra trong lòng Tư Trạm đã có dự cảm như vậy.
Quý Nhược Thừa đã nói không dưới một lần, với cuộc thi người máy này mà nói, hai người anh và Trần Đông sẽ làm không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171394/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.