*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gió đêm mát mẻ, thổi lên làn da cô, mang theo mùi hoa nhàn nhạt.
Đèn trong trường chiếu xuống, những con muỗi bay lượn vòng quanh, ánh trăng treo trên bóng đêm thâm trầm, cong vút giống lông mi.
“Thật an tĩnh.” Khương Dao hít thật sâu mùi hoa trong không khí.
“Đúng vậy.” Đồng Miểu nắm chặt quai cặp, nhìn lên ánh sáng của những ô cửa sổ.
Đã rất lâu rồi không được thong thả thưởng thức phong cảnh xung quanh như bây giờ.
Vào lúc lựa chọn học lý, đại biểu môn mang giấy ý nguyện thu lại, giáo viên ngữ văn đột nhiên hỏi: “Các em có biết hoa đào nở khi nào không?”
Các bạn trong lớp cùng mờ mịt ngẩng đầu lên, thấy giáo viên không nói gì nữa, lại tiếp tục vùi đầu múa bút thành văn.
Giáo viêm lầu bầu cảm thán: “Đúng là học sinh khoa học tự nhiên!”
Đồng Miểu cũng không có chú ý hoa đào nở rộ khi nào, giống như mỗi lần ý thức được thì cánh hoa đã sớm bị lá xanh thay thế, thời gian cũng lơ đãng qua đi.
“Cảm ơn cậu Miêu Miêu.” Khương Dao nhìn cô cảm kích cười tươi.
Đồng Miểu lắc đầu: “Không gì, tớ cũng học được rất nhiều, thầy Quý không hổ danh là tiến sĩ của Princeton*.”
* Viện Đại học Princeton còn gọi là Đại học Princeton, là một viện đại học tư thục tọa lạc ở Princeton, New Jersey, Hoa Kỳ. Princeton là viện đại học xếp thứ tư trong các trường và viện đại học cổ xưa nhất ở Hoa Kỳ và một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171377/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.