*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Trạm ca, thầy ở phòng thí nghiệm nói bưu phẩm gửi linh kiện người máy tới rồi.” Lư Bỉnh Hiên từ Hội Học Sinh tới gõ cửa lớp ba, nhìn một hồi thì thấy Tư Trạm.
Tư Trạm từ trên bàn bò dậy, miễn cưỡng mở to mắt, bực bội gật đầu.
Trần Đông ghé vào bên người anh, nhỏ giọng nói: “Ca, cậu cả đêm qua viết số hiệu à?”
Tư Trạm lạnh lùng quét mắt liếc cậu một cái: “Chả lẽ chờ cậu viết?”
Trần Đông cười hắc hắc: “Tớ nào có viết tốt bằng cậu, tí nữa tan học qua phòng thí nghiệm ghép nối một chút nhé?”
Tư Trạm thay đổi cánh tay để gối, mơ mơ màng màng “Ừm” một tiếng, lại nằm bò ra ngủ.
“Này, nước tớ giúp cậu ném hay là đưa cho em gái?” Trần Đông xách theo chai nước, ở trong tay thưởng thức.
Cậu biết Tư Trạm không thích uống uống nước có ga, cho nên chai này nằm ở trên bàn cả một ngày.
Trần Lộ Nam ngồi trên đột nhiên thẳng lưng, hơi nhích về phía sau, nhưng tay viết không ngừng ở trên bài thi.
Tư Trạm mệt muốn chết, đầu óc đã không còn bình thường, lẩm bẩm nói: “Ném, cô ấy không uống nước lạnh.”
Khá khen.
Trần Đông bĩu môi, mẹ nó ai có thể nghĩ đến, có một ngày Tư Trạm tính tình lãnh đạm cũng có thể giống như nam chính phim thần tượng chứ.
Nhưng đối tượng của anh cũng đặc biệt quá đi, chính là em gái tương lai đó!
Nhưng cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171376/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.